YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 230

Là Cố Hoài Ninh. Lương Hòa tay cầm điện thoại bần thần, trong lòng

cảm thấy ấm áp, giọng nói cũng trở nên mềm mại: “Vâng”.

“Công việc không có rắc rối gì lớn chứ?”

“Không!” Cô tuyệt đối không thể nói cho anh biết.

Đầu bên kia im lặng hồi lâu, Lương Hòa nhận thấy có điều gì không ổn,

bèn khẽ hỏi. “Sao vậy?”.

Anh khẽ thở dài: “Hình như anh còn hiểu em hơn cả chính bản thân em

nữa”.

“Sao có thể như vậy được?!” Cô lập tức phản bác: “Thời gian chúng ta ở

bên nhau còn chưa đầy một tháng”.

Chỉ ngắn vậy thôi sao? Cố Hoài Ninh khẽ chau mày, sau đó mỉm cười:

“Khi giọng em trầm xuống, nghe có vẻ ủ dột chán chường thì chắc chắn em
đang có chuyện buồn phiền”.

Bị nói trúng tim đen, Lương Hòa có chút ủ rũ. Cố Hoài Ninh cũng

không nói gì, anh đợi cô tự nói ra.

Lương Hòa bóp gáy: “Thực ra cũng chẳng có chuyện gì lớn. Bài phỏng

vấn mà em nhận làm xảy ra chút vấn đề, bây giờ đang phải giải quyết”.

Cô chỉ nói đơn giản, ngắn gọn, có lẽ không muốn nhắc tới. Cố Hoài

Ninh trong lòng hiểu rất rõ, liền nhanh chóng cho qua chủ đề này. Anh thấp
giọng nói: “Nếu chán thì kiếm việc gì đó làm đi! Tốt nhất là em đi học nấu
ăn đi, tiện thể dọn dẹp nhà cửa luôn”.

Lương Hòa cười, con người này, ở xa lắc xa lơ như vậy mà còn không

quên quản lý mấy chuyện nội trợ trong nhà! Cô bĩu môi: “Anh quan tâm
việc này làm gì?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.