YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 231

Câu hỏi ngược lại của cô khiến người nào đó chợt sững người lại, hắng

giọng vài tiếng để lấy lại bình tĩnh: “Đây là mệnh lệnh, không còn vấn đề gì
thì lập tức chấp hành!”, nói xong, anh không chờ cô đưa ra ý kiến khác đã
cúp máy trước rồi.

Lương Hòa nghe điện thoại xong chợt bần thần, nhưng tâm trạng hồi

phục lại rất nhanh. Nhìn căn nhà trống trải, cô không khỏi thở dài một tiếng.
Mới quay về chưa được hai ngày, cô đã nhớ anh rồi!

Mấy ngày sau đó, những việc xảy ra khiến Lương Hòa trở tay không

kịp. Châu Cảnh nhanh chóng bay qua Mỹ, phỏng vấn bị buộc phải ngừng
giữa chừng, những bài phỏng vấn lúc trước đã sắp xếp trên tạp chí đành
dừng lại. Lương Hòa bận tối mắt tối mũi, nhưng Lục Thừa Vấn vẫn luôn
điềm tĩnh, dường như những chuyện này đều không phải là vấn đề gì to tát.
Lý Giai vẫn theo Lương Hòa học hỏi, cứ đi đi lại lại trước mặt cô, nhưng
không hề nhắc đến bài báo đó. Lương Hòa mấy lần định hỏi nhưng lại
không biết phải hỏi như thế nào. Nói cho cùng, đây vốn là nhiệm vụ của cô,
dù thế nào cô cũng phải gánh trách nhiệm.

Hạ An Mẫn đã lấy tiền lương giúp Lương Hòa. Nhìn bảng lương, Lương

Hòa mắt tròn mắt dẹt. Cô không bị trừ một đồng nào, khoản tiền mua giày
ấy Lục Thừa Vấn không hề để tâm đến. Đôi giày bệt cũng giống như chiếc
kẹp tóc kia, bị chôn vùi trong xó tủ.

Trước khi tan ca, Lương Hòa nhận được một tin tốt. Phùng Đam gọi đến

nói chiều nay xe của lão gia sẽ về thành phố C, khả năng trước bữa tối sẽ về
đến nhà. Lương Hòa mừng không kể xiết! Mấy hôm nay cô bị mắc kẹt
trong bài báo kia, bây giờ, vị cứu tinh đã về rồi. Cô múa ngón tay thoăn
thoắt trên bàn phím, tranh thủ xử lý hết công việc của ngày hôm nay rồi ba
chân bốn cẳng chạy về nhà. Đồng nghiệp ngồi bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ
như ngồi trên đống lửa của Lương Hòa không nhịn được cười: “Tiểu
Lương. Sao thế?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.