YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 234

Ông Cố Trường Chí gật đầu, tiếp tục đọc báo. Còn bà Lý Uyển nghe

xong chỉ “ừm” một tiếng khó hiểu. Lương Hòa còn chưa kịp suy nghĩ thì đã
nghe thấy chị Trương mời vào ăn cơm.

Nghĩ đến bàn thức ăn thơm ngào ngạt khi nãy vừa được thưởng thức

khiến Lương Hòa vô cùng phấn khích, lao ngay vào phòng bếp.

Cố lão gia vẫn chưa đứng dậy, ông nhìn theo bóng Lương Hòa, khẽ mỉm

cười: “Thằng bé Hoài Ninh trầm tính như thế mà lại tìm được cô vợ cá tính
hoạt bát. Tôi thấy hai đứa nó có thể ở với nhau lâu dài được đấy”.

Bà Lý Uyển cau mày: “Ở thì ở được, nhưng theo tôi thấy, đứng tưởng

con bé này trông ngoan ngoãn hiến lành, khi gặp phải rắc rối, nó cũng là
đứa rất có chủ kiến. Phụ nữ lấy chồng rồi thì nên ở nhà chăm chồng dạy con
mới phải, kiếm tiền là việc của đàn ông, cả ngày bận rộn bên ngoài, cũng
chẳng biết tự chăm sóc cho bản thân, thế này mà làm mẹ thì, trời ạ, tôi
chẳng dám nghĩ tiếp nữa”.

Cố lão gia nghe bà xã nói như vậy, trong lòng cũng có chút băn khoăn,

nhưng vẫn nói: “Chúng nó còn trẻ, tham vọng một chút cũng không có gì
không hay”.

“Có tham vọng thì cũng tốt, nhưng tham vọng quá thì rất khó quản. Hoài

Ninh bênh con bé lắm. Trước khi kết hôn, nói đến chuyện ra ngoài ở riêng,
tôi đã bảo, nó quanh năm không ở nhà, Hòa Hòa ở đây là hợp lý nhất, lại
không nghe. Bây giờ thì hay rồi, đứa con dâu này đến giờ tôi cũng vẫn
không quản nổi.”

“Thế bà muốn quản kiểu gì?”

Bà Lý Uyển nhìn ông: “Ông không cần quản, đến lúc ấy cứ để tôi.”

Cố lão gia khẽ nhíu mày, không nói câu nào, coi như đã hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.