YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 267

anh, lảo đảo bước về phòng, bỏ lại một mình Cố Hoài Ninh ở đó. Anh nhìn
theo bóng dáng Lương Hòa, miệng cứ lắp bắp trong vô vọng.

Sáng hôm sau, Cố Hoài Ninh thức dậy từ sớm, được rèn luyện trong

quân đội nên cứ đúng giờ là anh không thể ngủ thêm được nữa. Đồ ăn từ tối
hôm qua vẫn bày ở đó, anh đứng lặng trước bàn ăn một lúc lâu rồi thay áo,
bắt đầu thu dọn tàn cuộc.

Trong nồi đang là món cháo trứng mà Lương Hòa thích nhất. Anh biết,

đêm qua Lương Hòa ngủ không ngon. Đôi lông mày cô nhíu chặt vào nhau
như sắp bước vào trận chiến vậy. Anh nhìn thấy cũng chỉ biết than ngắn thở
dài, đưa tay lên vuốt hàng lông mày cô cho đến khi dần giãn ra, hơi thở cô
đều nhịp trở lại, anh mới thu tay, nằm canh cho cô ngủ.

Sau này anh sẽ không bao giờ để cô uống rượu nữa. Cố Hoài Ninh hai

tay đút túi quần, vừa nhìn nồi cháo đang nấu trên bếp vừa suy nghĩ.

Cháo sắp xong, anh đi gọi Lương Hòa dậy. Lương Hòa vùi đầu vào gối,

quyết không động đậy.

“Em đau đầu!” Cô rên rỉ thật đáng thương.

Cố Hoài Ninh nhìn cô lười nhác, nhếch môi cười.

Như vậy cũng tốt! Cô là một cô gái tốt như vậy, lại phải gánh trên vai

nỗi đau của quá khứ. Vì thế, cô không nên ôn lại chuyện cũ, không nên hoài
niệm, anh phải cố gắng không để cô nghĩ về những điều đó nữa.

Cố Hoài Ninh kéo chăn xuống ngang eo rồi ôm chặt lấy cô. Lương Hòa

đấu tranh quyết liệt nhưng cuối cùng cũng bị thu phục nhanh chóng.

“Dậy ăn chút cháo đi! Tối qua uống nhiều rượu quá, không tốt cho dạ

dày đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.