YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 266

“Vậy sau đó thì sao?” Anh chỉ biết ba mẹ cô đã qua đời, còn những

chuyện khác, cô chưa từng kể. Lúc này, anh đột nhiên rất muốn biết.

“Sau đó ư?” Cô mơ mơ màng màng nhắc lại hai tiếng đó, rồi bỗng nhiên

bật cười: “Không có sau đó nữa. Sau đó thì ba em ra đi. Ba em đi rồi, tai
nạn giao thông, đưa mẹ em đi theo luôn. Hai người đến chết cũng vẫn ở bên
nhau, thật là tốt!”.

Đây là lời một người con gái nên nói sao?! Cố Hoài Ninh cười, rồi sau

đó, anh thấy cô cúi gằm mặt xuống, gục đầu vào đầu gối. Cố Hoài Ninh
sững người, anh đứng dậy bước về phía cô. Bước lại gần, anh mới phát
hiện, đôi vai cô khẽ run rẩy. Cô đang khóc, đến lúc anh vòng tay ôm sát vào
cô, tiếng nấc nghẹn ngào mới càng trở nên rõ ràng.

“Hòa Hòa!”, anh gọi tên cô, vuốt mái tóc rồi ôm cô vào lòng: “Đừng

khóc nữa, những chuyện đã qua chúng ta hãy quên đi, được không?”.

Thực ra, cô đã quên từ lâu rồi, khoảng thời gian đau đớn đó cô đã quên

lâu rồi. Cô ép mình phải quên đi, nhưng đúng lúc cô không muốn nhớ thì có
người lại nói cho cô chân tướng mọi việc. Nực cười hơn, người đó chính là
mẹ chồng cô.

Nghĩ đến đây, Lương Hòa đột ngột ngẩng đầu nhìn Cố Hoài Ninh, hỏi

anh một câu hết sức nghiêm túc: “Cố Hoài Ninh, anh có thể quay về thành
phố C được không? Có được không, quay về bên em?”.

Cố Hoài Ninh sững sờ. Anh nhìn cô đầy ngỡ ngàng. Lương Hòa luôn

thấy mình rất ngu ngốc, nhưng lần này, đối diện với đôi mắt Cố Hoài Ninh,
cô đã hiểu được ý của anh. Chuyện này quả thực khiến anh vô cùng khó xử.

Một lúc lâu sau, anh mới lên tiếng: “Lương Hòa, anh…”.

“Anh đừng nói gì cả, em hiểu!”, cô đột ngột ngắt lời, hạ giọng nói: “Em

hiểu, em mệt rồi, phải về phòng ngủ đây!”, nói xong, cô rời khỏi vòng tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.