YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 283

rồi quay sang phía Lương Hòa, vẫy tay ra hiệu cho cô ngồi cạnh anh.

Lương Hòa trừng mắt, cô thấy hơi ngại, nhưng bà Lý Uyên lại đẩy cô

vào, nói: “Thôi được rồi, vợ con thì con phải tự chăm sóc mới thấy yên tâm
chứ gì?”.

Cố lão gia đang chăm chú đọc báo, nghe thấy câu nói ấy cũng phải khẽ

bật cười. Lương Hòa đỏ mặt, trước mặt ba mẹ chồng, thật chẳng ra sao cả!
Cô ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn Cố Hoài Ninh, bắt gặp ánh mắt đang ẩn
chứa nụ cười của anh.

Bà Lý Uyển vui vẻ nhìn hai người họ liếc mắt đưa tình. Quan trọng nhất

là, ở phương diện nào đó, bà thấy được tầm quan trọng của người con gái
này đối với con trai bà. Bà rót cho hai người một ly trà rồi hỏi: “Lần này
Hoài Ninh về được mấy ngày?”.

“Ngày mai con bay”, nói đoạn, anh nhấp một ngụm trà, vị đắng khiến

anh phải nhăn mặt lại, từ từ cảm nhận hương thơm.

“Sao nhanh vậy? Không phải con nói có thể ở lại vài ngày sao?”, nói

xong, bà nhìn Lương Hòa, thấy bất lực vì cô còn chẳng buồn để ý, cứ mải
cúi gằm mặt vân vê mép áo.

“Cuối năm rồi, đơn vị còn một đống việc phải giải quyết”, anh lấy đại

một cái cớ, vừa dứt lời đã nghe thấy Cố lão gia đằng hắng một tiếng. Cố
Hoài Ninh cười thầm, liếc nhìn ông, thấy ông đặt tờ báo xuống, nhìn anh,
nói: “Nói như anh thì cả đơn vị lớn như thế, không có anh liền tan tành
hết?!”.

Bà Lý Uyển thấy chồng đứng về phía mình, tươi cười dịu giọng: “Ba

con nói đúng đấy! Hơn nữa, Hòa Hòa vẫn còn ở đây cơ mà. Nghe ý của con
thì hình như phải ăn Tết ở đơn vị, thế còn Hòa Hòa thì sao? Con đừng quên
đây là năm đầu tiên hai đứa kết hôn đó!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.