YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 300

Lương Hòa mở tủ lạnh thấy vô cùng kinh ngạc, người nào đó đã chuẩn

bị đẩy đủ để bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển đến ở, hoa quả rau củ đẩy ắp
tủ, nhiều đồ ăn đến nỗi không biết ăn đến đời nào mới hết. Nghĩ một hồi
Lương Hòa thò đầu vào phòng bếp, nhìn thấy Cố Hoài Ninh đang chậm rãi
xắn tay áo bắt đầu nhặt rau, ánh đèn mờ ảo phản chiều hình bóng rất tĩnh
lặng của anh, cô nhìn đền ngẩn ngơ.

Bỗng dưng anh quay đầu lại, nhìn vào mắt cô: “Em nhìn cái gì thế?”.

Lương Hòa lập tức giật mình rụt đầu lại, lục tung mọi thứ trong tủ lạnh,

rồi gượng gạo chuyển chủ đề: “Em chỉ muốn hỏi anh mua nhiều đồ thế này
để làm gì, ăn không hết lại phải vứt đi mất”.

“Là mấy cậu lính ở trung tâm dịch vụ chung cư gửi đến đấy, nói cái gì

mà chị dâu vừa đến chưa quen.” Anh vừa nói vừa cười khì khì: “Chắc mấy
đứa đó nịnh em đấy”.

Lương Hòa cười khúc khích, mới đến mà không ngờ đã được tiếp đãi

như thế rồi. Cô hí hửng đi rửa tay, muốn ra giúp anh nấu nướng, nhưng còn
chưa cầm được con dao thì đã bị Cố Hoài Ninh ngăn lại. Lương Hòa thấy
hơi lạ bèn ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt ngờ vực của anh.

“Hôm nay để anh nấu, em đứng sang một bên đi.”

Tài nghệ của cô mà lại bị anh coi thường? Lương Hòa bực bội muốn đập

đầu vào tường luôn cho rồi. Ngồi trong phòng khách chống mắt lên nhìn cái
đèn trần nửa ngày trời Lương Hòa quay người đi ra ngoài. Còn Cố Hoài
Ninh ở đằng sau quan sát vẻ ngang ngược của cô, cười không thành tiếng.
Anh phải thừa nhận là anh rất thích khoảnh khắc này. Vừa mới đến anh đã
để cô một mình mấy ngày liền, đồng chí đoàn trưởng không khỏi cảm thấy
tội lỗi, biểu hiện rõ ràng nhất của sự hối hận chính là việc tối hôm ấy anh
nhất quyết giữ cô ở lại căn nhà mới, quay đi quay lại rồi lại quay vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.