YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 340

“bệnh tình của bệnh nhân không ổn định, cần được nghỉ ngơi yên tĩnh” để
tránh nhiều người vào thăm. Cố Trường Chí và Cố Trường Minh do phải
trải qua khâu phân loại danh sách vào thăm bệnh nên đến sau mấy ngày,
cũng vì muốn nhân lúc sức khỏe của Diệp lão gia đã cơ bản hổi phục rồi thì
mới đến.

Cố Hoài Ninh muốn đích thân ra sân bay đón, nhưng lão gia đã gọi điện

thoại dặn là sẽ đến thẳng chung cư, bảo hai người cứ ở nhà đợi là được.

Gần mười giờ mọi người mới tới nơi, cả mẹ con Lâm Nhiên cũng đi

cùng, khiến Cố Hoài Ninh hơi ngạc nhiên. Nhưng nhìn một cái, thấy dải
băng đen trên tay hai người thì anh đã hiểu ra ngay. Cố Hoài Ninh mỉm
cười rồi quay sang đỡ hành lý giúp họ.

“Vất vả rồi, chị dâu.”

Lâm Nhiên cười gượng, lắc lắc đầu, ánh mắt cô nhìn lướt qua Cố Hoài

Ninh và dừng lại ở Lương Hòa: “Đây chắc là vợ của Hoài Ninh, trông xinh
thật đấy”.

Lương Hòa cười dịu dàng, vừa bước vào đến hành lang, Cố Hoài Ninh

khẽ chặn lại: “Em đưa chị đi xem nhà trước đi, là tòa liền kề ở đằng sau,
anh đưa ba và chú hai vào nhà”.

Đơn vị sắp xếp cho hai mẹ con Lâm Nhiên ở căn hộ trên tầng hai, diện

tích cũng khá lớn. Đồ còn chưa chuyển đến hết, chỉ có một vài vật dụng mà
phòng hậu cần chuẩn bị cho, vì thế nhìn căn hộ vẫn trống không. Lương
Hòa đặt hành lý xuống, vừa nhìn lên đã thấy dải băng đen trên cánh tay
Lâm Nhiên, cô sững người lại. Lâm Nhiên mỉm cười, lấy từ trong túi ra tấm
ảnh của anh Trương, đặt ngay ngắn trên bàn: “Anh Trương đi rồi, chắc là cô
không biết anh ấy, anh Trương khi còn sống là chính ủy ở đoàn 302”.

“Chị à, mong chị bớt đau buồn.” Lương Hòa khẽ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.