YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 362

Thấy cửa phòng con gái đã đóng, Lâm Nhiên mới lên tiếng: “Hòa Hòa,

việc của Hoài Ninh giải quyết sao rồi?”.

“Việc? Việc gì ạ?” Lương Hòa thấy khó hiểu.

Lâm Nhiên sốt ruột: “Còn có thể là chuyện gì nữa, mấy hôm nay chung

cư đồn ầm hết cả rồi. Mấy chị vợ biết chúng ta sống gần nhau, lúc đưa con
đến trường ai cũng hỏi thăm, chị chỉ biết thoái thác nói là không rõ. Thế
chuyện biển số ấy đã làm rõ được chưa?”.

Thấy Lương Hòa vẫn còn ngơ ngác mơ hồ, Lâm Nhiên dường như đã

hiểu ra điều gì, ngờ vực hỏi Lương Hòa: “Em, em không biết sao?”.

“Em không biết”. Lương Hòa lẩm bẩm.

“Thế thì Hoài Ninh giấu em kỹ thật đấy!” Lâm Nhiên lẩm bẩm, thấy sắc

mặt Lương Hòa không ổn, lại cười ha hả: “Trời ạ, thực ra cũng chẳng có gì
đâu, Hoài Ninh không nói cho em chắc là sợ em lo lắng, Đừng nghĩ nhiều,
Lương Hòa nhé!”

Lương Hòa cắn môi, cười gượng gạo rồi gật đầu. Về đến nhà, Lương

Hòa ngồi đợi Cố Hoài Ninh. Đợi suốt cả một buổi tối, đến tận mười một giờ
đêm, cô mới nghe thấy âm thanh quen thuộc từ vang lên từ dưới tầng.
Lương Hòa ngồi im trên sô pha lắng nghe, một lát sau đã thấy tiếng mở cửa.
Cô đặt chiếc gối ôm trong tay xuống, thò đầu ra nhìn, đúng lúc thấy bóng
anh đi vào cửa.

“Sao em còn chưa ngủ?” Cố Hoài Ninh khẽ cau mày, thay giày rồi vào

phòng khách.

Lương Hòa ngửi thấy phảng phất hơi rượu: “Anh uống rượu đấy à?”.

“Ừm.” Cố Hoài Ninh tựa vào ghế rồi đưa tay xoa xoa chân mày, ngọn

đèn mờ ảo cũng không che giấu được nét mệt mỏi của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.