YÊU TINH - Trang 120

tắt ngúm hoàn toàn. Bóng đen bao trùm toàn bộ không gian. Chỉ còn ánh
đèn pha ô tô soi lờ mờ phía trước. Một bóng hình cao lớn từ xa tiến lại gần
phía họ.

Bóng hình mờ mờ tối đen từ từ xuất hiện. Trong lúc hai người đàn

ông đang hết hồn hết vía, quát tháo hỏi nhau: “Rốt cuộc là cái gì thế không
biết?”, đôi mắt Eun Tak mở to hết cỡ. Dường như cô vừa nhìn thấy một
gương mặt rất quen. Hai bóng người từ từ bước đến.

Là Yêu Tinh và Thần Chết.

“Mấy thằng đấy là cái quái gì vậy? Bị điên à?”

Tên to con tuôn ra một tràng chửi rủa hai bóng người đang bước đi

trên con đường dành cho xe ô tô. Chỉ trong một khắc, hai chiếc bóng lại vụt
biến mất ngay trước mắt, chẳng để lại gì ngoài bóng đêm đen đặc. Rõ ràng
nhìn thấy mà, không lẽ là ảo giác? Những người ngồi trong xe bắt đầu hoảng
loạn. Có gì đó chẳng lành rồi.

“Này, mày còn làm gì đấy! Mau đi thôi. Giậm chân ga đi!”

Trước lời hối thúc của tên to con ngồi đằng sau, tên ngồi ở ghế lái

lập tức định thần, giẫm chân ga, chiếc xe lọc cọc nổ máy, bắt đầu phóng với
tốc độ cao. Đúng lúc đó, từ khung xe phát ra tiếng loảng xoảng, tiếp đến là
một âm thanh nặng nề như thể có gì đó vừa đổ vỡ.

Yêu Tinh xuất hiện trước mũi xe, tay cầm một thanh kiếm bằng

nước mà người bình thường không nhìn thấy được. Yêu Tinh vung một
đường thật mạnh, khiến thân xe bị chẻ dọc, đi xuyên qua Yêu Tinh rồi rầm
một tiếng, chia ra thành hai nửa gãy gọn. Không khí bên ngoài liền lùa vào.
Tiếng thét á á của hai tên đòi nợ vang vọng tít đằng xa. Eun Tak không còn
biết gì nữa, chỉ biết bám chặt lấy ghế phụ lái như thể sinh mạng của cô trông
cậy cả vào đó. Nửa chiếc xe chở hai tên đòi nợ lăn tròn rồi đổ ầm xuống mặt
đường, phát lên tiếng va chạm ầm ầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.