YÊU TINH - Trang 131

“Không.”

“Ý tôi là chúng ta chỉ đến đây thôi. Tôi đi hướng này. Chú đi cẩn

thận nhé.”

Hai người đi đến ngã ba đường, Eun Tak rẽ sang bên phải, tự hứa

với lòng không quay lại nhìn phía sau. Có quay lại đi nữa cũng chỉ thấy
khoảnh khắc người đó biến mất thôi, rồi người tổn thương rốt cuộc lại là cô.
Tại sao vậy ư? Là vì cô đã thích anh mất rồi. Dù chỉ một thời gian ngắn
ngủi, nhưng đã có ai đó ở bên cạnh cô, có người để cô gọi đến, có người cứu
giúp cô. Eun Tak không còn cô đơn một mình. Mà tất cả những khoảng thời
gian đó đều là cùng anh, nên chúng càng đẹp đẽ hơn. Thế nhưng anh rồi sẽ
rời đi, là người nếu cô ngoảnh đầu nhìn lại, sẽ chỉ thấy bóng lưng xa dần mà
thôi.

Dù đã mạnh mẽ hạ quyết tâm đến thế, nhưng cô vẫn không nhịn

được mà quay đầu. Eun Tak mười chín tuổi vẫn mãi chờ đợi như thế, chờ
đợi một niềm hạnh phúc. Nơi mà cô nghĩ rằng chẳng còn ai ở lại, Yêu Tinh
vẫn đứng đó. Ánh mắt anh vô cùng phức tạp, như có gì đó muốn nói, lại như
không thể dễ dàng thốt nên lời. Hai người cứ thế đứng một lúc lâu. Cuối
cùng, anh vẫn chẳng nói được lời nào.

***

Thần Chết vừa chuẩn bị xong xuôi để đi ra ngoài, Yêu Tinh liền

chạy theo bắt kịp anh ta. Thần Chết rất bực mình vì Yêu Tinh phiền phức cứ
kè kè đi đằng sau anh ta. Theo thời gian biểu bình thường, Thần Chết đi đến
tiệm giặt ủi xong sẽ đi mua đồ ăn ở siêu thị, nhưng Yêu Tinh nhất quyết đeo
bám anh ta tới tận đó. Yêu Tinh lo Thần Chết sẽ thừa cơ đưa Eun Tak đi
mất. Đúng là anh ta phải đưa “người bị sót khác” đi, nhưng việc chuẩn bị tài
liệu cho mười chín năm qua thật sự không hề đơn giản. Cũng vì phiền phức
quá nên anh ta vẫn đang trì hoãn. Nhưng Yêu Tinh lại nghĩ rằng dù chỉ một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.