YÊU TINH - Trang 132

ngày, anh ta cũng muốn nhanh nhanh chóng chóng dẫn cô đi. Thần Chết vừa
đẩy xe hàng vừa càu nhàu.

“Tôi không định đưa cô ấy đi đâu. Tôi đang ủng hộ cô ấy hết mình

đấy.”

“Anh ủng hộ cô ấy làm gì hả?”

“Tôi cùng phe với cô ấy đấy. Nghe bảo nếu Cô Dâu rút kiếm ra thì

anh sẽ chết luôn. Vậy sẽ không phải ra nước ngoài mà là đi về miền cực lạc,
thế càng tốt chứ sao? Dù chưa thể nhìn thấy kiếm ngay, nhưng rồi cái ngày
cô ấy nhìn thấy kiểu gì cũng tới thôi. Tôi quyết định sẽ tin vào kỳ tích. Đến
lúc ấy, người chiến thắng sẽ là tôi!”

Thần Chết tuôn một tràng. Yêu Tinh có hơi tức giận nhưng ngay

lập tức lại thôi. Thần Chết đẩy một xe chất đầy đồ, bước tới quầy tính tiền.

Yêu Tinh không thể quên những giây phút ở kiếp trước lẫn kiếp

này nên mới đau khổ, còn Thần Chết thì hoàn toàn ngược lại. Ký ức về tất
cả mọi thứ đều không còn. Họ là những con người phạm phải đại tội không
thể rửa sạch ở kiếp trước, nên mới trở thành thần chết với công việc nhàm
chán là dẫn độ những người chết sang thế giới bên kia để làm vơi bớt tội lỗi
của mình. Hai nỗi đau vừa khác mà cũng vừa giống nhau. Những nỗi đau
khổ người bình thường không thể nào tưởng tượng ra, cũng không tài nào
chịu đựng nổi.

Đã vậy, không hiểu Thần có mục đích gì mà lại để hai người họ

cùng sống dưới một mái nhà. Một Thần Chết đơn thuần, nhiều lúc trông đến
là ngờ nghệch lại ở cùng với Yêu Tinh. Hai người suốt ngày chí chóe, cãi
qua cãi lại. Dù ở với nhau chưa được bao lâu nhưng ít nhiều cũng nảy sinh
tình cảm. Khác với lúc nãy, biểu cảm của Yêu Tinh trở nên cực kỳ nghiêm
túc.

“Được. Anh chỉ cần hứa với tôi một chuyện thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.