YÊU TINH - Trang 141

một mình nhiều. Yêu Tinh cầm ô, nói với Eun Tak: “Nói đi, tôi sẽ nghe cô
nói.” Câu chuyện mà cô nói vào không khí lúc nãy giờ lại nói với anh.

“Không biết chú từng nghe câu chuyện này chưa. Con người ta có

bốn cuộc đời: cuộc đời gieo hạt, cuộc đời tưới nước cho hạt đã gieo, cuộc
đời thu hoạch hạt đã tưới nước và cuộc đời tận hưởng những gì đã thu
hoạch.”

“Làm sao cô biết câu chuyện đó? Đây là câu chuyện thần chết nói

với những người đã chết mà.”

“Tôi đã làm Cô Dâu của Yêu Tinh mười chín năm rồi đấy nhé.

Mấy con ma nói cho tôi nghe. Vì vậy nên tôi rất buồn. Đời tôi làm sao ấy, cứ
là cuộc đời thứ nhất rồi đến cuộc đời thứ hai, không sao vượt qua được.”

Hàng lông mày chùng xuống như muốn nói cô thật sự rất buồn.

Eun Tak nhìn Yêu Tinh đăm đăm. Anh tỏ vẻ như đang lắng nghe câu chuyện
đau buồn của cô, nhưng thực ra không biết phải làm gì. Chẳng thà cứ đứng
đó lắng nghe cô nói còn dễ hơn. Không rõ Eun Tak có hiểu được sự khó xử
của Yêu Tinh không, nhưng cô đã mở lời trước.

“Nhiều cách lắm. Vỗ vai này, xoa đầu này, năm triệu nữa.”

Đó là cách an ủi người khác. Eun Tak nói rõ những điều cô cần.

Dù đấy là một lời giải thích tử tế nhưng Eun Tak vẫn cắn chặt môi, rồi lục
tìm cặp và lôi ra một thứ gì đó. Là chiếc lá phong đã được ép plastic. Lần
này cô thật sự có thể đưa nó cho anh rồi.

“Quà cho chú này, đẹp đúng không?”

“... Đẹp lắm.”

Chiếc lá phong mà cô đưa cho anh thật sự rất mỏng. Cứ như thể

những ký ức về Canada vẫn còn vẹn nguyên ở đấy. Đối với Eun Tak, chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.