YÊU TINH - Trang 142

là ký ức vô cùng đáng trân trọng. Lá phong đỏ rực thật đẹp. Chất chứa trong
đó là ký ức, tình cảm, tất cả đều đẹp rực rỡ. Trái lại nó khiến Yêu Tinh cảm
thấy cô đơn hơn. Anh đưa tay lên, nhẹ vuốt mái tóc cô. Hơi ấm lúc bàn tay
anh lướt qua tóc cô thật ấm áp.

“Chú đang làm gì thế?”

“Xoa đầu cô... Cũng là lời chào tạm biệt. Cô hãy bảo trọng. Ngày

mai tôi sẽ đi.”

Thì ra là vậy. Dù Yêu Tinh tìm đến cô, nhưng rồi anh sẽ ra đi. Eun

Tak cố gắng trấn tĩnh. Những ký ức tươi đẹp trong đời cô lại tăng thêm một
chút, cũng coi như được an ủi. Vậy nên phải kết thúc thôi, dù không biết là
kết thúc cái gì nhưng Eun Tak tự nhủ với mình đến lúc rồi. Mưa lại bắt đầu
rơi trên tán ô. Tiếng mưa rơi xuống chẳng theo một tiết tấu nào, hệt như
tiếng tim đang đập thình thịch trong lồng ngực cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.