YÊU TINH - Trang 232

Bóc hết tỏi, Eun Tak đến phòng giặt đồ để phơi quần áo thì lại

chạm mặt Yêu Tinh ở đó. Rõ ràng chạm mặt nhau, nhưng Yêu Tinh làm như
không thấy Eun Tak, đi cái vèo lướt qua cô. Đã là lần thứ mấy rồi không
biết. Anh đối xử với cô cứ như người vô hình. Không thể chịu đựng thêm
được nữa.

“Chú gì ơi? A lô ạ? Chú không nhìn thấy tôi ạ? Chú ơi!”

Yêu Tinh đột ngột quay lưng lại, tạo thành một làn gió.

“Sao?”

“Á, giật cả mình. Không biết ai mới là người vội nữa. Bây giờ chú

có đang nhìn thấy tôi không đấy?”

“Có.”

“Có phải chú giận gì tôi không?”

“Sao tôi phải giận?”

“Bảo không giận mà sao lại giận. Rốt cuộc chú giận tôi từ bao giờ

vậy? Bây giờ cũng thế, đang giận đấy thôi.”

Vì không thể trưng ra bộ mặt vô cảm, Yêu Tinh đành tỏ vẻ nghiêm

khắc. Bày ra bộ mặt như vậy rồi nói những lời lạnh lùng, lại bảo là không
giận. Dù Eun Tak không muốn cũng không thể không biết. “Vì cái gì mà chú
lại thế này, tôi nghĩ chú cho tôi biết thì sẽ tốt hơn đấy.” Eun Tak dần cảm
thấy tổn thương.

“Em là cái gì hả?”

Câu nói này cũng làm cô tổn thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.