YÊU TINH - Trang 337

đau thấu trời đến nỗi không thở được, có cái gì đó cứ liên tục đâm thẳng vào
tim, cảm giác như thể đã sai rất nghiêm trọng ở một chỗ nào đó. Thần Chết
không thể giải thích điều gì, cũng không muốn cho cô gái ấy thấy bộ dạng
khổ sở của mình. Không còn cách nào khác, dù không muốn nhưng anh ra
vẫn phải sử dụng năng lực với Sunny. Thần Chết nhìn thẳng vào đôi mắt của
Sunny.

“Hôm nay chúng ta không gặp nhau. Thật xin lỗi vì tôi không thể

tiễn cô. Cô hãy quay lưng lại và về nhà đi.”

Trên con đường đêm đẹp rực rỡ, cô gái với nụ cười xinh đẹp nhất

lẩm bẩm “Ôi, đáng yêu thật đấy”. Bóng hình của cô gái đáng yêu ấy bây giờ
chỉ còn lại trong kí ức của Thần Chết. Anh ta níu lấy nền đất, cứ thế ôm trái
tim đau đớn cùng tâm trạng tiếc nuối của mình. Theo lời Thần Chết, Sunny
liền quay lưng đi về nhà, bóng hình cô càng lúc càng xa xăm.

Thần Chết về nhà, đứng trước bàn của Yêu Tinh, nhìn đăm đăm

vào cuộn tranh. Cơn đau lồng ngực có vẻ bắt nguồn từ người phụ nữ này.

“Hình như đã sai ở đâu đó. Có lẽ bắt đầu từ cô.”

Dù anh ta có xem xét bức tranh cẩn thận một lúc lâu nhưng mọi

thứ vẫn như cũ, không nhớ ra được gì. Không thể xóa đi tâm trạng bức bối
này, Thần Chết đi xuống phòng khách, vừa vặn chạm mặt Eun Tak đang ở
đó.

Eun Tak đang chờ Yêu Tinh, anh bỏ đi đâu để nhà cửa trống trơn

mà không nói một lời. Đúng lúc gặp Thần Chết, Eun Tak quyết định hỏi
điều mà cô canh cánh trong lòng bấy lâu nay. Xem ra Yêu Tinh không có ở
nhà lại là việc tốt.

“Cô muốn hỏi điều gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.