YÊU TINH - Trang 338

Bầu không khí toát ra từ phía Thần Chết ngồi đối diện quá đỗi

trầm mặc, khiến Eun Tak không dễ gì mở lời. Nguyên do cũng bởi cô chưa
xác định được chính xác mình muốn hỏi cái gì. Chỉ là những lời đầy ẩn ý
của Yêu Tinh cứ ngày một tích thêm, để lại trong cô cả một danh sách câu
hỏi.

“Tôi cảm thấy có gì đó lạ lắm. Thanh kiếm cắm ở ngực chú Yêu

Tinh ấy, nếu rút ra thật thì chuyện gì sẽ xảy đến? Chú ấy cứ nói phải đi đâu
suốt. Nơi ấy là đâu vậy?”

Có lần Yêu Tinh từng bảo anh phải chuẩn bị đi đến một nơi thật

xa. Nếu rút kiếm ra thì anh nhất định phải đi sao? Anh còn từng thổ lộ mình
thích cô ấy, vậy bây giờ không đi nữa cũng được phải không? Eun Tak tò
mò những điều đó. Trước câu hỏi của Eun Tak, Thần Chết vô cùng bất ngờ,
anh ta ngẩng đầu lên.

Cũng giống như việc đặt bia mộ ở nước ngoài cho những con

người đã đi theo hầu hạ mình; ở mảnh đất quê hương này, mỗi năm trước
khi mùa đông lạnh giá tràn về, Yêu Tinh đều thả đèn như một cách tưởng
nhớ đến gia quyến và những thuộc hạ bên cạnh đã ngã xuống. Rất nhiều
người đã chết để bảo vệ anh, nhưng trong cái chết ấy cũng có sự bắt đầu.
Những con người mà anh tin tưởng và yêu thương nhất, tất cả đều chết cùng
một ngày một giờ.

Yêu Tinh tìm đến ngôi chùa ở sâu trong núi. Việc giúp đỡ anh thả

đèn hằng năm cũng là việc của gia tộc họ Yoo từ bao đời nay. Hôm nay đó
lại trở thành việc của Deok Hwa. Deok Hwa nhìn một lượt từ ngôi chùa
trong ngọn núi tối tăm đến Yêu Tinh đang cầm cây bút lông ngồi trong gian
phòng. Gương mặt anh khi viết tên từng người một trông có vẻ nghiêm nghị
hơn lúc nào hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.