YÊU TINH - Trang 516

***

Eun Tak đến quán cà phê, sẵn tiện vừa uống cà phê vừa xử lý mớ

công việc đang chất thành đống. Cô vừa hậm hực gõ thật mạnh lên bàn phím
laptop vô tội vừa bực bội nói chuyện điện thoại. Việc biên tập thật sự có
nhiều khâu phải hoàn thành. Trời tối dần, các nhân viên quán cà phê đến đặt
một ngọn nến thơm lên từng bàn. Vừa nói chuyện điện thoại, Eun Tak vừa
liếc mắt sang ngọn nến.

Ở bàn bên cạnh cô, cuộc nói chuyện về cảnh tượng hoa đào nở

hôm nay đang lên đến cao trào. Cặp đôi bàn bên này hết thì thầm đầy tình tứ
rồi lại cười vui vẻ ầm ĩ như thể hoa nở là bởi tình yêu của mình vậy, trông rõ
ngứa mắt. Eun Tak bảo với người ở đầu dây bên kia kiểm tra email rồi ngắt
điện thoại. Bỗng dưng thấy bực bội vô cớ, cô chu miệng thổi tắt ngọn nến.

“Người đàn ông đó rốt cuộc là gì thế không biết.”

Cô cứ mãi nhớ đến anh ta. Mãi bận lòng về anh ta. Eun Tak nhấn

nút gửi email, chăm chú nhìn vào màn hình laptop, bàn tay đang mò mẫm
tìm ly cà phê trên bàn thì ai đó đã đẩy nó cho cô. Ly cà phê được đặt vào tay
cô thật tự nhiên, Eun Tak cầm lấy định đưa lên miệng uống thì cảm nhận có
ánh mắt đang nhìn mình, cô ngẩng đầu.

Ở ghế đối diện với Eun Tak, người đàn ông mà cô vừa nghĩ đến đã

ngồi ở đó từ khi nào. Gương mặt với những đường nét đẹp như tạc tượng ấy
đang ở ngay trước mặt cô. Eun Tak hít vào một hơi.

Đã chín năm rồi Yêu Tinh mới lại được ngồi đối diện nhìn Eun

Tak như thế này. Sợ rằng chỉ cần anh thở mạnh một chút thôi tất cả sẽ tan
biến. Yêu Tinh cố điều chỉnh tâm trạng, thận trọng nhìn Eun Tak. Đôi mắt
anh dần dần ẩm ướt. Anh đã bước qua cả ngày và đêm, đã phập phồng lo sợ
biết bao nhiêu, sợ rằng liệu cái ngày anh không còn có thể nhớ rõ hình dáng
Eun Tak nữa có đến hay không. Hình bóng Eun Tak năm hai mươi tuổi mà
anh biết đang chồng lên Eun Tak năm hai mươi chín tuổi. Và rồi hình bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.