YÊU TINH - Trang 540

với anh ta. Cứ như thể cô biết anh ta. Trong cơn bàng hoàng, Eun Tak vội
đuổi theo, định hỏi anh ta: “Làm thế nào anh biết tôi?”, nhưng dù cô có luẩn
quẩn ở đó một lúc lâu vẫn chẳng thấy bóng dáng anh ta đâu. Như thể anh ta
là ma vậy.

Vì chạy quá vội, Eun Tak phải điều hòa lại hơi thở đang dồn dập,

cô nhìn dáo dác xung quanh, chuyện gì vậy? Những cảnh tượng như có như
không ấy cứ lởn vởn trong đầu cô. Bỗng một người phụ nữ bán hàng cất
tiếng gọi Eun Tak còn đang đứng đó ngơ ngác. Người phụ nữ ấy nhìn sợi
dây chuyền trên cổ Eun Tak.

“Rất vui được gặp lại.”

Đây lại là ý gì nữa? Eun Tak chỉ biết chớp chớp đôi mắt, thấy cô

như vậy người phụ nữ liền giải thích.

“À, tôi đang nói đến sợi dây chuyền trên cổ cô. Sợi dây đó là do

tôi làm.”

Đây là món trang sức mà bà đã tự tay tỉ mẩn làm từng chút một,

nên chỉ cần liếc qua thôi người phụ nữ ấy đã nhận ra ngay. Bà chỉ vào chữ
“Destin” được khắc trên sợi dây, rồi nói với Eun Tak.

“Trong tiếng Pháp, nó có nghĩa là “Định mệnh đã được ông trời

định sẵn”. Là định mệnh vượt ra khỏi tầm hiểu biết của con người.”

Định mệnh. Eun Tak mân mê sợi dây chuyền, lẩm nhẩm từ ấy. Có

ai đó đã mua sợi dây chuyền ở nơi này và tặng nó cho cô ư? Nếu không thì
là cô đã trực tiếp đến đây mua nó? Cô không thể đoán ra. Hình như nhận ra
điều gì đó nhưng cuối cùng cô chỉ rơi vào cảm giác hỗn loạn càng lúc càng
sâu.

“Cô có đang sống hạnh phúc với người tặng cho cô sợi dây

chuyền đó không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.