YÊU TINH - Trang 88

Eun Tak tìm thấy Yêu Tinh đang ngồi trước một tấm bia mộ, nét

mặt bình thản. Ngồi không ở khách sạn chán quá nên cô tự mò đi tìm anh,
mặc dù chẳng rõ có tìm được hay không. Khi nhìn thấy anh từ phía xa, cô
tính lại gần hù anh một phen, nhưng cuối cùng lại không làm được.

Yêu Tinh đang vẩn vơ nhìn vào hư không, chìm đắm trong dòng

suy tư phức tạp. Những lúc không buông ra lời cay đắng với cô mà chỉ ngồi
yên như vậy, trông anh như một bức tranh, đẹp tới mức hoàn hảo nhưng lại
cô tịch, buồn thương đến nao lòng. Những sợi tóc của anh tung bay trong
gió, khiến Eun Tak tự nhiên chuyển ánh mắt về phía anh. Cô ngắt một bông
hoa bồ công anh, đưa lên miệng khẽ thổi. Những bào tử bé xíu bay rải rác
rồi rớt xuống phía xa, vây lấy anh. Quả là một cảnh tượng vừa đẹp vừa
buồn, Eun Tak nghĩ thầm. Cô cứ thế yên lặng ngắm nhìn cảnh tượng đó.

Bầu trời nhá nhem tối. Màn đêm dần buông xuống.

Yêu Tinh ngồi yên như vậy một lúc lâu, đến khi định thần lại, mặt

trời đã lặn từ bao giờ. Anh duỗi thẳng người đứng dậy. Anh đã bỏ Eun Tak
một mình ở khách sạn quá lâu rồi, đang định nhanh chóng quay lại thì nhận
ra trên con đường hướng về phía khách sạn, Eun Tak đã đứng đó tự bao giờ.
Anh hơi lo lắng, thở ra một hơi dài.

“Tôi bảo cô ngoan ngoãn ở yên đó mà.”

“Tôi đã ngoan ngoãn rồi. Chú đâu có biết là tôi đến đâu. Việc phải

làm là... ở đây sao? Chỉ mình chú không có bia mộ thôi à?”

Giữa một dãy các tấm bia mộ họ Yoo, có một tấm bia được lồng

một bức ảnh chân dung trắng đen. Tấm bia đó là mộ của Yêu Tinh. Tấm bia
không có tên, chỉ có năm “~ 1801” được khắc bên trên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.