YÊU TINH CHÂN DÀI - Trang 157

Rất nhanh, cơ hồ trong nháy mắt, hai bên đã hoàn thành một lần đấu

thử.

Cả hai đều có chút kinh ngạc với phản ứng của đối phương.

Lạc Minh Kính bị Thời Mẫn ép vào tường, khóa hai tay lại, nhưng dù

vậy, anh vẫn ngây ngô như cũ biểu hiện tình cảm kính nể: “Hả? Em… từng
học?”

“Nhìn qua, có vẻ anh cũng từng học.” Thời Mẫn cười cười, “Trước kia

em từng học qua với cậu, Judo Brazil có thể coi là cái em am hiểu nhất.”

Cô không buông Lạc Minh Kính ra mà ngược lại cô rút dây thắt lưng

trong hành lý ra.

Chờ tới lúc dây lưng cột cổ tay anh lại, Lạc Minh Kính mới lờ mờ

hiểu ra.

“Thời Mẫn! Chị, chị… chị đừng làm ra đam mê kì quái gì… Anh

không chơi cái đó…”

Thời Mẫn nói: “Em sợ anh không phối hợp.”

Người có ham muốn chi phối mạnh mẽ, ở trên giường cũng như vậy.

Thời Mẫn cột chặt dây lưng, cài khóa lại, rốt cục cũng có thể nhấm

nháp bữa tiệc lớn.

Cô nhẹ nhàng đè vai Lạc Minh Kính lại, chậm rãi cởi nút áo anh, Lạc

Minh Kính hơi nhíu mi, giờ anh đã hiểu được vì sao cô lại hạn chế hành
động của mình.

Tay anh không thể động đậy sẽ không cách nào ngăn cản hành động

của cô, chỉ có thể nằm ngửa chờ làm thịt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.