YÊU VÀ HẬN - Trang 107

ngủ trong đại sảnh, nhưng nàng không bao giờ làm. Kiểu mẫu của đêm đầu
tiên đã không bao giờ được lập lại. Nàng luôn ấm áp và mơ màng trước khi
Gareth vào giường. Vài đêm hắn đã không hề đến. Có khi trọn một tuần
trôi qua mà không có sự hiện diện của hắn tại Caerleon hoặc trong phòng
ngủ của hắn.

Vào một đêm, Rowena giật mình thức giấc, trái tim nàng trĩu nặng một nỗi
khao khát không tên. Nàng chà sát gò má vào tấm lông thú êm ái, những
không tìm thấy sự an ủi mà nàng tìm kiếm.

Nàng ném những tấm lông thú ra sau và đi đến ô cửa sổ. Cánh cửa chớp hé
mở trước sự động chạm của những ngón tay nàng, và ánh trăng bàng bạc
chảy tràn vào trong phòng. Một luồng gió mát mẻ thổi qua nàng. Nàng rùng
mình, biết rằng ngọn gió đang thổi sự mát mẻ vào Caerleon sẽ nhanh chóng
thổi sự tàn nhẫn vào Revelwood. Ánh trăng bạc nhuộm bóng những viên đá
cuội thành màu tóc của Freddie Nhỏ. Nàng áp má vào khung cửa lá sách
với một tiếng thở dài.

Giọng của Gareth vươn đến từ bóng tối, ấm áp và thân mật như một sự vuốt
ve. “Em buồn sao, Rowena?”

Rowena nhấc đầu lên. “Tôi không biết ngài đang ở đây, thưa đức ngài.”

“Tại sao em thở dài? Em được ăn uống đủ đầy và ấm áp và không còn phải
làm việc vất vả từ bình minh đến tối mịt nữa.”

“Nhưng tôi không có Irwin kể cho tôi những câu chuyện và không có
Freddie Nhỏ chải tóc cho tôi.” Những từ ngữ buột ra cay đắng hơn nàng dự
định. Gareth sẽ nghĩ nàng là một cô nàng vô ơn, nhưng đêm nay nàng
không quan tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.