YÊU VÀ HẬN - Trang 168

buộc cánh cửa chớp đóng lại với một lời nguyền rủa. Hắn quay người, dộng
ầm ầm bàn chân trên những viên đá lát, và tìm thấy Rowena co ro bên lò
sưởi. Duy chỉ có đôi mắt và chỏm tóc vàng óng của nàng có thể nhìn thấy
trên tấm da thú tối tăm.

Hắn trèo lại vào trong giường. “Làm sao ta có thể ngủ được với tiếng lách
cách quái quỷ đó?” Hắn gầm gừ.

“Tôi cúi đầu nài xin sự dung thứ của ngài, thưa ngài kính mến,” Rowena
nghẹn ngào giữa đôi hàm răng nghiến chặt. “Ngài có thể trục xuất tôi đến
phòng của Marlys nếu điều đó không đẹp lòng ngài. Tôi không quen với
việc ngủ một mình trong mùa đông.”

“Ta có thể. Nhưng không với một nửa những tấm da của ta. Điều này thật
vô lý. Chả ích lợi gì cho cả hai chúng ta khi bị đông cứng đến chết ở cách
xa nhau năm bộ.” Hắn tách những tấm đắp của hắn ra trong một lời mời
không thể nào nhầm lẫn được.

Đôi mắt của Rowena mở rộng. Đỉnh mũi đỏ ửng của nàng thò ra khỏi
những tấm da thú, nhưng nàng vẫn chỉ ôm ghì những tấm da thú vào chặt
hơn.

Gareth đảo mắt. “Sự lưỡng lự của em hão huyền quá đấy, ta có thể cam
đoan với em rằng, bất kỳ phần nào của ta chịu trách nhiệm về việc quấy rầy
em, thì cũng đã bị đông cứng lại mất rồi.”

Rowena nhìn hắn nghiêng nghiêng, vẫn thiếu chắc chắn. Hắn thổi phù một
hơi thở mù sương với vẻ bực dọc. Nàng nhắm tịt mắt rồi làm một cú lao
điên khùng đến chiếc giường, nảy lên bên cạnh hắn với một cú bật làm
rung chuyển khung giường. Nàng vùi sâu vào trong lớp bọc nệm lông
ngỗng, quay lưng về phía hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.