YÊU VÀ HẬN - Trang 229

vụn để xoa dịu cái bụng rỗng của chúng ta. Chúng ta chẳng kiếm được xu
nào từ ngôi làng đó hôm nay hết.”

“Những cư dân của ngôi làng đó chẳng có tiền. Họ cũng nghèo khổ y như
chúng ta vậy.”

Tất cả quay nhìn Freddie Lớn. Anh cào tay qua đỉnh đầu bờm xờm, quên
mất rằng anh có tới hai cái. Một cái đầu gấu nhồi bị đẩy ra sau khỏi mái tóc
thẳng của anh. Mảnh da làm khăn choàng nối dài từ cái đầu ấy đã trụi lông
lỗ chỗ, được bện dày với những thứ khác. Đôi mắt tăm tối, vô hồn nhìn
chằm chằm lại từ đầu của con gấu. Rowena chớp mắt, trong một thoáng
không nhận ra gương mặt nào thuộc về anh trai nàng.

Freddie Nhỏ thở dài. “Ngoài những cái miệng gấu…”

“Anh ấy đánh đúng trọng tâm đấy.” Irwin xoắn mép ria đang rũ xuống, một
thói quen khó chịu mà cậu thường làm từ khi chúng đủ dài để rũ xuống.
“Giới quý tộc dường như đang lảng tránh chúng ta. Các cư dân giàu có đi
đâu trong mùa đông nhỉ?”

“Mùa đông là một sự vui thích khác đối với họ.” Nỗi cay đắng hoà quyện
trong giọng của Rowena. “Họ tuyên bố nó quyến rũ và xinh đẹp cho đến
khi nó thấm ướt những đôi găng bằng len của họ. Rồi họ chán và trườn vào
trong nhà để chờ đợi héo hon trước lò sưởi và ngấu nghiến bánh pudding
mừng Giáng Sinh.”

Freddie Nhỏ lướt bàn tay xuống vùng hông trơ xương của con ngựa non và
trao cho nàng một cái liếc hiếu kỳ bên dưới đôi bờ mi rũ bóng. Đôi bàn tay
đầy vết chai của nàng trộn lẫn trong bờm của con ngựa cái.

“Nếu giới quý tộc không đến với chúng ta, thì chúng ta đến vói họ vậy.”
Irwin mỉm cười như thể cậu nói thứ gì đó uyên thâm lắm ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.