YÊU VÀ HẬN - Trang 464

Freddie Nhỏ đang thu mình lại. Chàng trai trượt ra khỏi bóng tối khi Gareth
biến mất vào trong những tia nắng chảy tràn như suối qua cửa chính.

Freddie Nhỏ đứng yên trong một thoáng, đôi nắm tay siết chặt, rồi bắt đầu
bước lên cầu thang. Bàn chân chắc chắn của cậu bé đập dồn trên lồng cầu
thang uốn lượn. Cậu chạy hết tốc lực dọc theo một hành lang hẹp, rồi lên
một cầu thang dốc hơn. Hơi thở của cậu nhanh chóng trở nên hổn hển khi
cậu lao xuống hành lang dốc. Đôi tay cậu rung chuyển cái chốt cửa. Cậu
xông lên tường thành có lỗ châu mai, vào trong sự tuôn tràn của mặt trời và
gió, thứ sẽ quất đi những giọt lệ khỏi đôi mắt đang đau đớn của cậu. Đôi
tay cậu cong lại trên bờ tường ấm áp vì ánh mặt trời.

Xa bên dưới, một con ngựa giống xuất hiện từ chuồng ngựa. Một hiệp sĩ
mặc đồ đen giữ dây cương, để lại Freddie Lớn đổ ập vào bờ tường của khu
chuồng.

Khi Gareth quăng chiếc chân dài ngang qua lưng con ngựa giống, Những
móng tay của Freddie Nhỏ bấm sâu vào trong đá. Gần như không thể nói
được nơi nào màu đen huy hoàng của con ngựa giống kết thúc và nơi nào
tấm áo choàng của người hiệp sĩ bắt đầu. Gareth thúc con ngựa vào trong
con dốc thoai thoải xuống con đường mòn đi vòng qua hồ; con đường mòn
dài, lộng gió dẫn đến Caerleon.

Freddie Nhỏ nín thở khi Gareth đến khúc cong đầu tiên của con đường.
Con ngựa chậm lại, và Gareth hướng nó đi một vòng tròn nhấc cao vó. Cho
dù khoảng cách chia tách họ, Freddie cảm thấy đôi mắt của Gareth tìm
kiếm sự rực rỡ của mái tóc ánh vàng của cậu trên ngọn tháp. Người hiệp sĩ
giơ cao một bàn tay mang găng cho một lời chào.

Freddie Nhỏ vẫy cả hai cánh tay một cách hoang dại, nghiêng người qua bờ
tường thành cho đến khi màu xanh sâu thăm thẳm của thế giới bên dưới
chao nghiêng. Gareth hạ thấp cánh tay xuống. Hắn vỗ nhẹ dây cương trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.