YÊU VÀ HẬN - Trang 64

Thứ gì đó giống một nụ cười toe toét chạm vào góc môi của Gareth. “Ta e
rằng Sir Blaine thấy bản thân khó ở vào sáng hôm nay. Ngài ấy cầu chúc
cho chúng ta một chuyến đi an toàn cùng với lời chúc đặc biệt tốt đẹp dành
cho người cận vệ mới của ta. Ngài ấy thậm chí còn chỉ thị cho người giữ
ngựa tặng cho em một con ngựa làm quà cho chuyến hành trình đến
Caerleon của chúng ta.”

Rowena cầm lấy bàn tay hắn đưa ra để dẫn nàng băng qua sảnh, tự hỏi
không biết Mortimer sẽ điên lên vui sướng hay ghen tuông khi thấy Sir
Gareth tay trong tay với người cận vệ. Nàng đã luôn nghĩ những ngón tay
cùn của nàng chẳng có chút duyên dáng nào, nhưng chúng thật nhỏ bé
trong lòng bàn tay của Gareth. Nàng nghe thấy một tiếng khụt khịt dưới
chân nàng và nhìn xuống con chó săn màu vàng. Nàng gãi đầu nó một cách
lơ đãng, cân nhắc một lời chia tay thích hợp cho một tình bạn chân thành.

Con ngựa nhỏ võng lưng mà Sir Blaine đã tặng cho nàng thật là một lời
chào tử tế làm sao. Chỗ võng xuống nằm giữa vai và mông con ngựa đủ sâu
để chứa ba người như Rowena. Nếu sự yên lặng của buổi sớm mai không bị
phá vỡ bởi tiếng dậm chân thiếu hăng hái của chiếc móng guốc trước sự
tiến đến của họ, Rowena sẽ nghĩ con ngựa đã chết nghẻo mất rồi. Nàng
nghe thấy tiếng khịt mũi phía sau lưng nàng sống động vượt xa hơn nàng
mong đợi ở một con ngựa. Khi nàng quay lại, gương mặt của Gareth
nghiêm nghị một cách hiếu kỳ.

“Đánh giá của Blaine về phụ nữ luôn vượt quá khả năng đánh giá của anh
ta về ngựa,” hắn nói.

Một phụ nữ có kinh nghiệm hẳn sẽ đọc được sự ca tụng trong lời của
Gareth, nhưng chúng chỉ trôi tuột qua đầu của Rowena. Một cái mõm ấm
áp thúc vào bàn tay nàng. Con chó săn lông vàng vẫn đi theo nàng. Nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.