YÊU VÀ HẬN - Trang 75

Khi họ đến Caerleon, mưa bắt đầu rơi, bắn xối xả vào họ giống như những
cú đấm của bầu trời. Rowena có một cảm tưởng mơ hồ về chiếc cầu treo bì
bõm, một khoảnh sân lờ mờ, bức tường đá đen tối và cao sừng sững. Đôi
cánh tay mạnh mẽ quấn quanh eo nàng. Gareth kéo nàng khỏi con ngựa nhỏ
và thúc giục nàng đi xuyên qua cánh cửa đang mở ra.

Nàng đứng nín thở và ướt sũng bên trong bóng tối mênh mông. Nàng
ngước mắt lên cao nhưng không tìm thấy trần nhà cho thấy sự kết thúc với
khoảng tối trơ trọi. Chỉ khi hơi thở của nàng đều đặn lại nàng mới nhận ra
bóng tối vẫn chỉ là bóng tối bởi vì những đốm sáng nhỏ bé leo lét trên mỗi
bức tường. Những ngọn nến nhỏ. Những ngọn nến nhỏ trên một bức tường
cần những ngọn đuốc cho bất kỳ tầm nhìn nào.

Tiếng loảng xoảng đột ngột và một tràng nguyền rủa nồng nhiệt cho thấy
tiến trình đi xuyên qua sảnh của Marlys. “Dunnla!” Cô nàng rống lên.

Một quầng sáng rập rờn đi vào trong sảnh. Thoạt đầu Rowena cho rằng
ngọn đuốc đã tự mình rời khỏi tường, nhưng nhìn kỹ hơn nàng thấy một
phụ nữ già nua với tấm lưng còng sát đất đang tiến vào sảnh từ một hành
lang hẹp. Ngọn đuốc bà ta mang theo gần như chải qua sàn nhà. Đó sẽ là
thảm hoạ, vì với luồng sáng mà bà thả ra, Rowena khám phá ra sàn nhà
không lát bằng đá, mà bởi những tấm thảm dày phương Đông sang trọng,
thêu hoa khắp mọi nơi trong một biển xa hoa không có điểm kết thúc.

Người phụ nữ già lắc lư ra khỏi bóng tối với một nụ cười không răng và
cong một ngón tay vào Rowena. Nàng khom người xuống. Mùi ôi của lá xô
chần nước sôi chải qua mũi nàng khi người phụ nữ chạm môi lên tai của
Rowena.

“Chào mừng!” Bà ta gầm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.