YÊU VẬT - Trang 103

Chúng tôi tìm một lái xe đáng tin cậy lại quen tay, đi đến khu Bích Huy
thực sự. Đó là một khu chung cư bình thường, có lẽ xây đã lâu, nhà lầu có
hơi cũ nát, trật tự trị an cũng rất lỏng lẻo. Cho nên tôi và William thuận lợi
lẻn vào trước con mắt ngủ gà ngủ gật của đám bảo vệ. Vì không được dọa
người nữa, nên chúng tôi không đợi đến khi đêm đen gió to mà trực tiếp
xông vào cửa lớn nhà ông ta luôn.

May mắn là nhà ông ta vẫn chưa khóa cửa, tôi lặng lẽ đẩy ra mắt nhìn vào
trong thấy có người mập, mặc tây trang, ông chú trong bộ dạng hình người
dạng chó đang lục lọi tìm đồ, hình như không thấy người khác đang ở đây.

Trải qua sự kiện nhầm lẫn lần trước, lần này tôi chú ý hơn, ấn chuông cửa
trước, rồi đẩy cửa ra, dùng cái mặt loli vô cùng trong sáng hỏi: “Xin hỏi có
ai ở nhà không?”

Ông chú đang lục lọi hình như bị dọa, ông ta ngừng tay, nhanh chóng trở
lại, thấy tôi và William, do dự hỏi: “Các người là?”

Tôi sờ soạng trong túi càn khôn nửa ngày, tìm ra cái vòng cổ đá mắt mèo
không biết quăng đi từ lúc nào, lấy ra giơ lên, mỉm cười trả lời: “Ông là Lý
Gia Đại Thúc? Chẳng lẽ chưa nhận được bưu kiện công ty chúng tôi gửi
cho ông mấy ngày trước? Chúng tôi là nhân viên của công ty văn học
mạng, vì năm ngoái ông biểu hiện xuất sắc, nên đặc biệt tới đây tặng lễ vật
cho ông, là trang sức vàng đá quý nha!”

Đá mắt mèo phát sáng rạng rỡ giữa không trung.

Đại thúc vội gật đầu: “A, tôi chính là Lý Gia Đại Thúc, lễ vật gì đấy cứ để
xuống là được rồi.”

Tôi lại xác nhận: “Ông là chủ nhân căn nhà này?”

“Thế mà cũng nói! Tôi không phải là chủ nhà này thì còn ai vào đây nữa?”
Lý Gia Đại Thúc sợ chúng tôi không tin, vội mời tôi ngồi xuống sofa, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.