YÊU VẬT - Trang 171

Chu Tư Tư không để ý chút nào nói: “Ừ, rất nổi tiếng, là biên soạn lại từ «
Liêu trai ».”

Tôi như có đăm chiêu nói: “Thư sinh nghèo kia khá đấy.”

Chu Tư Tư bỏ băng dính dính lông mèo ra, hoang mang: “Thư sinh nghèo
nào?”

Tôi vui nói: “Chính là thư sinh họ Bồ hay Phổ gì đấy, bán canh đậu xanh ở
ven đường đổi chuyện xưa, nói muốn viết sách. Tôi tâm huyết tôi dâng
trào, liền kể chuyện tỷ muội xưa cho hắn nghe, không ngờ tên nghèo kiết
hủ lậu kia viết lại nổi tiếng.”

Chu Tư Tư há to mồm, không dám tin nhìn tôi: “Lừa người à? Cô biết
Nhiếp Tiểu Thiến?”

Tôi ngây người thề độc thiên hạ độc nhất: “Lừa cô tôi là chó con.”

Tôi ăn chùa uống chùa không cần trả tiền, sai bảo cô ta lâu như vậy, để báo
đáp lại thì kể một câu chuyện cũng không có gì. Vì thế rất rộng rãi ngồi
trên sô pha, để cô ta rót hai cốc nước trái cây tươi, rồi kể về chuyện cũ bị
phủi đầy bụi này.

“Thật lâu thật lâu trước kia, con gái đều rất béo, hẳn là đời Đường. Rất
nhiều yêu quái thích chỗ âm u ẩm ướt, Hắc Sơn yêu khí dồi dào, cây cối
xanh um, không có người đến, rất hợp để tu yêu, cho nên tụ tập rất nhiều
yêu quái. Đương nhiên, Dạ Đồng tôi chắc chắn là lão đại của bọn chúng!
Lúc ấy có rất nhiều tiểu yêu vì muốn tránh họa đều dựa vào tôi xin cơm ăn,
khi tôi không ở nhà thì giúp trông coi sào huyệt,” nhớ lại chuyện cũ, không
khỏi thổn thức, “Tôi thường ở ngoài gây rối, nghe nơi nào có yêu quái lợi
hại liền đến đấy đánh nhau. Có lần khiêu khích Tất Phương Điểu, kết quả
bị thương, nán lại xã hội loài người chữa thương rất lâu. Lúc ấy tôi tớ chăm
sóc vết thương cho tôi là giống đực, suy nghĩ cổ hủ, sau khi phát hiện ra tôi
là nữ yêu cũng vẫn không chịu bôi thuốc ở mông với bụng cho tôi. Cấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.