YÊU VẬT - Trang 251

cứ lúc nào. Tôi cũng là kẻ thích làm trái người khác, ai không để tôi đi thì
tôi càng muốn đi, còn người sẵn sàng cho tôi đi, trong lòng tôi lại thấy thoải
mái, có thể yên tâm ở lại. Hơn nữa tôi còn nợ anh ta ơn cứu mạng với mười
mấy bữa cơm, tuy miệng nói là không cần, nhưng trong lòng vẫn để ý chút
ít. Cứ bỏ tên vô dụng này lại như vậy, tôi không yên tâm. Hơn nữa yêu lực
vẫn chưa khôi phục lại, nếu trở về Hắc Sơn, sợ là đám yêu quái lăm le địa
vị của tôi phát hiện ra rồi lại cố giết tôi. Vì thể tôi cân nhắc thiệt hơn quyết
định ở lại bên cạnh anh ta, chỉ không nói rõ khi nào thì đi.

* **

Mấy xâu tiền đổi bằng miếng ngọc kia quả không bõ dính răng trước kẻ
tham ăn như tôi. Cho dù Tô Trọng Cảnh rất cố gắng tiết kiệm nhưng vẫn
dùng hết tiền rồi. Vì đề phòng đám yêu quái có ý xấu muốn nhân lúc tôi bị
thương đến giết tôi, tôi tạm thời cũng không tiện trở về lấy vàng bạc của tôi
ở Hắc Sơn. Lạc Dương dưới chân thiên tử, thiên giới giám sát rất nghiêm,
yêu quái ở đây đều là loại an phận hiền lành, sinh sống có quy củ, rất ít khi
ăn hiếp nhau, gặp chuyện cần tranh chấp thì đều có yêu quái cầm đầu giảng
hòa. Hoàn cảnh hài hòa này cũng rất hợp để tôi dưỡng thương, vì thế tôi
quyết định ở lại Lạc Dương đến khi thương tích tốt lên.

Đối với tôi, việc tha cho cái tên đầy tớ vô dụng này đổi sang kẻ có tiền
cũng không quá khó khăn.

Nhưng so với loại người thủ đoạn gian xảo, ý nghĩ xấu xa, tôi thà ở cạnh
người có linh hồn sạch sẽ như anh ta còn hơn, ít nhất là không cần phải lo
có thể bị ám sát hay bị bán đứng hay không. Khi anh ta mở quầy viết chữ,
tôi liền nằm bên cạnh phơi nắng, nghe tiếng đọc sách của anh ta, lại có ảo
giác thế giới thật bình yên.

Thỉnh thoảng tôi sẽ nhảy lên tường góc ngõ, nghe đám bà tám buôn chuyện
thu thập tin tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.