YÊU VẬT - Trang 298

William khẩn trương, ngữ điệu liền thay đổi: “Vâng…”

Tôi hỏi: “Biết mà anh còn nuôi?”

“Nhưng, nhưng…” William lắp bắp cầu xin, “Những chú chó đó thật sự rất
đáng thương, đặc biệt là chú chó à kia. Trước kia chúng tôi cũng có quen,
sau khi bị bệnh nó bị nữ chủ nhân đuổi ra khỏi nhà, cũng không có sức để
đi nữa. Tôi không cho ăn thì nó sẽ chết mất. Bọn họ rất tốt, tôi không thể
không quan tâm đến họ. Dạ Đồng, cô đừng giận, tôi sẽ bảo họ cách xa cô
một chút, không để họ sủa cô nữa…”

Tôi ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Xi Ly Quân, nói thật: “Đây là đáp án.”

Xi Ly Quân ngây người rất lâu, tức giận nói: “Nói linh tinh! Thế này sao
tính là đáp án được!”

Tôi quay đầu, tiếp tục hỏi William: “Nếu tôi thích Hoa Bán Phàm trước,
đuổi anh đi, anh có giết anh ta không?”

William sửng sốt thật lâu mới đáp: “Làm sao có thể…”

Tôi hỏi: “Anh sẽ làm thế nào?”

William oán giận nói: “Tuyệt đối sẽ không hết hi vọng, hết sức nỗ lực, ra
sức tiến bộ, tiếp tục làm người thứ ba quấn quýt cậy góc tường.”

Tôi sửa đúng: “Ngu ngốc, cậy góc tường xong mới có khả năng làm người
thứ ba!”

Xi Ly Quân tức giận đến mức đen mặt rồi.

William thừa dịp còn có thể nói chuyện được, vội vàng khinh bỉ Xi Ly
Quân: “Xi Ly Quân, anh dù gì cũng là một người đàn ông có suy nghĩ, gặp
phải vấn đề sao lại không b nổi một con chó? Tôi biết Dạ Đồng chưa được
lâu, cũng biết cô ấy bốc đồng, chỉ giỏi nói miệng. Tuy thích nổi giận lung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.