YÊU VẬT - Trang 37

hiu thổi, đúng là chỗ tốt để nghỉ ngơi. Tôi liền trèo lên một gốc cây đa đại
thụ ngủ. Tiếng vui đùa của hai đứa trẻ khiến tôi bừng tỉnh. Bọn chúng cùng
tuổi, ước chừng bảy tám tuổi. Bé gái mặc đồ bệnh nhân, màu da tái nhợt có
vẻ suy yếu, có đôi mắt to, cái mũi thẳng, cái miệng xinh xắn, tóc dài mềm
mại, cười rộ lên còn ngọt hơn mật đường, đáng yêu như thiên sứ. Một bé
trai cũng mặc đồ bệnh nhân, để tóc ngắn, dáng người như khỉ ốm, mày rậm
mắt híp, thường thường làm vài cái mặt quỷ, tinh ranh nhanh nhẹn, đùa cho
cô bé bật cười, tình cảm hai đứa nhìn có vẻ

Đối với mèo mà nói, trẻ con có đáng yêu đến mức nào cũng vẫn khiến nó
ghét.

Nhưng tôi tiếc bóng cây tuyệt vời này, cũng không muốn về để Hồng Vũ nô
dịch bắt làm việc. Vào mùa hè không có việc gì tôi đều leo lên cây ngủ
trưa, chẳng qua thường sẽ bị hai đứa nhóc hoạt bát này đánh thức. Bọn
chúng nhiệt liệt tranh luận phim hoạt hình mới ra, hoặc là cùng nhau đọc
truyện cổ tích. Bé trai và bé gái chơi đùa hồn nhiên cùng nhau trong sách
hay miêu tả chắc là thế này đây.

Lâu ngày, tôi phát hiện mái tóc dài xinh đẹp của bé gái là giả, thân thể của
con bé càng ngày càng yếu, sau mỗi lần kết thúc trị liệu không kêu đau
nhưng không ngừng nôn mửa. Các y tá nói là bệnh máu trắng, nhiều lắm
chỉ có thể sống thêm nửa năm. Tất cả mọi người đều thương xót đứa bé
ngoan ngoãn này. Ba của bé gái năm năm trước đánh nhau làm người ta bị
thương nên bị nhốt vào tù, còn một năm mới mãn hạn tù. Sau khi ra tù sinh
cách tử biệt, hai cha con kiếp này khó mà gặp lại nhau nữa.

Cô bé mỗi ngày đều khóc, nói: “Em không muốn chết bây giờ, ba ba sắp về
rồi, ba ba sẽ thương em. Em nhớ ba ba, mẹ cũng nhớ ba ba, em muốn giống
như hồi bé, cả nhà vui vẻ đến Vạn Lý Trường Thành, đến cố cung. . . . . .
Dù chỉ cho em hai năm, không, một năm khỏe mạnh thôi cũng được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.