YÊU VẬT - Trang 87

Lam Lăng mang theo một cái rương tới, gật gật đầu với Phùng Nguyệt Nga,
sau đó hung hăng gõ một phát lên đầu tôi, mắng: “Làm bừa! Nào có chuyện
"chỉ hươu bảo ngựa" bắt buộc người khác thế hả? Trương Hổ vốn là
Trương Sinh chuyển thế.”

Tôi phản bác: “Rõ ràng nhìn qua rất giống mà!”

Lam Lăng tức giận nói: “Trên đời nhiều đen mèo như vậy, sao không gọi là
Dạ Đồng hết đi?”

Phùng Nguyệt Nga nhu nhược nói: “Tôi cũng thấy dường như có chỗ nào
đó không đúng…”

Tôi rít gào: “Thủy kính tuyệt đối chính xác!”

“Trương Sinh chuyển thế là đây.” Lam Lăng mở chiếc rương mang đến,
bên trong là một con rắn hổ mang to chừng như cái vòi nước, da màu nâu
bụi, hoa văn hình con mắt trên lưng vô cùng rõ ràng nhìn rất khủng khiếp,
trong miệng thỉnh thoảng lè ra cái lưỡi đỏ lừ, không ngừng bò qua bò lại,
đúng là con rắn trong nhà Trương Hổ nuôi.

Cả thế giới đều trợn tròn mắt.

Đầu Phùng Nguyệt Nga lại rơi xuống, cô ta nói: “Trương Sinh là người.”

Tôi cũng hỏi: “Không phải anh tính sai đấy chứ Lam Lăng?”

“Chúng sinh trên đời là bình đẳng, không có quy định nào người đã chuyển
kiếp vẫn được làm người.” Lam Lăng đẩy đẩy kính mắt, rất bình tĩnh nói,
“Tôi dùng chút quan hệ để Độ Ách Tiên Tử bói cho chúng ta trước, sau đó
dùng thuật hồn xác nhận. Con rắn này chắc chắn là Trương Sinh chuyển
thế.”

Phùng Nguyệt Nga lắp bắp nói: “Có thể… Nhưng mà…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.