ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 125

Và cả những thù địch của ta trong bọn họ. Ờ, giờ đây ta yêu thương mê dại
mỗi một kẻ ta có thể ngỏ lời cùng họ! Cả những thù địch cũng góp phần
vào niềm lạc phúc thiên thu của ta.

Và khi ta muốn leo lên con ngựa hung dữ nhất thì chính ngọn thương của ta
giúp ta nhiều nhất, đấy là chiếc bàn đạp tốt nhất cho chân ta:
Ngọn thương mà ta lao về phía những kẻ thù! Ta biết ơn vô ngần những thù
địch của ta vì cuối cùng ta lại phóng được ngọn thương.

Đám mây ta căng phồng như muốn vỡ nứt; giữa những tràng cười của cơn
chớp động, ta muốn phóng những trận mưa đá rào rào xuống những lũng
sâu.

Lúc ấy buồng ngực ta phồng căng dữ dội, và nó sẽ thổi ra cơn bão dữ trên
những núi cao; như thế ngực ta sẽ được xoa dịu lại.
Thật vậy, hạnh phúc và tự do của ta ào đến như một cơn dông! Nhưng phải
để cho những kẻ thù ta tưởng rằng đó chính là Quỷ dữ đang nổi giận ào ào
trên đầu bọn chúng.

Ờ, hỡi các bạn, cả đến các bạn nữa, các bạn cũng bị kinh hoàng khiếp đảm
vì Trí huệ hiền minh man dại của ta; và có lẽ các bạn sẽ bỏ chạy trốn xa
khỏi nó, cùng với các thù địch của ta.

Ồ, giá gì ta biết kêu gọi các bạn bằng những tiếng sáo mục đồng vi vút! Giá
gì con sư tử Trí huệ hiền minh của ta học gầm thét trìu mến dịu dàng! Hai
chúng ta đã chung học biết bao nhiêu điều cùng nhau!
Trí huệ hiền minh hoang dại của ta đã hoài thai trên những đỉnh núi cô đơn;
nó đã sinh hạ đứa con bé nhỏ nhất của mình trên những tảng đá khô cằn.

Và giờ đây, trong cơn điên rồ, Trí huệ hiền minh già lão và dữ tợn của ta
chạy băng qua sa mạc khắc bạc để đi tìm những bãi cỏ xanh mềm mại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.