ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 135

Friedrich Nietzsche

Zarathustra đã nói như thế

Trần Xuân Kiêm dịch và giới thiệu

- 27 -

VỀ CÁC LINH MỤC

Một ngày nọ, Zarathustra ra hiệu gọi các môn đệ và bảo cùng họ những lời
sau:

“Đây là các linh mục; và dẫu họ là những kẻ thù của ta, các ngươi nên im
lặng bước qua trước mặt họ với lưỡi kiếm trong bao!
Trong đám họ cũng có những anh hùng; nhiều người trong bọn họ đã quá
khổ đau quằn quại, - chính vì thế họ muốn làm đau khổ những kẻ khác.
Họ là những kẻ thù đầy giảo quyệt gian ác: chẳng có gì đầy thù hận hơn sự
khiêm cung nhún nhường của họ. Và kẻ nào tấn công họ, kẻ đó có nguy cơ
bị vấy bẩn.
Nhưng máu ta có liên hệ quyến thuộc với dòng máu của họ; và ta muốn
rằng máu ta phải được tôn vinh ngay trong dòng máu họ”.

Khi các môn đệ đã bước đi rồi, tâm hồn Zarathustra buốt nhói khổ đau; sau
một lúc chống lại nỗi sầu muộn nhức nhối của mình, hắn bắt đầu nói như
thế này:

“Ta thương hại những linh mục đó. Họ cũng làm ta kinh tởm chán ghét,
nhưng đấy là điều ta ít bận tâm nhất kể từ khi ta sống giữa loài người.
Nhưng ta có lòng lân mẫn từ bi và ta luôn từ bi với họ.
Tuy nhiên, ta đang đau khổ và đã đau khổ cùng với họ; ta thấy họ chỉ là
những tù nhân in hằn ấn tích của những kẻ bị hình phạt đời đời. Kẻ họ gọi
là Đấng Cứu rỗi đã trói buộc họ vào những xiềng xích:
Những xiềng xích của những giá trị giả ngụy và những lời lẽ ảo tưởng! Ôi!
Cần có một kẻ nào đó cứu họ khỏi Đấng Cứu rỗi của họ.
Bị sóng bể xô đẩy bập bềnh, một hôm họ tưởng đã đặt chân lên một hòn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.