không đến ngồi trên những bậc thang bị mặt trời hun nóng.
Như kẻ đứng dừng lại trên đường phố, há hốc miệng ngắm nhìn những
khách bộ hành qua lại, bọn chúng cũng há hốc miệng chờ đợi và nhìn
những tư tưởng của người khác.
Nếu ta chạm tay đến bọn chúng thì vụt cái, dẫu trái với ý chúng, chúng để
thoát ra mịt mù bụi bặm chung quanh, giống như những bao đựng bột;
nhưng ai mà còn đoán rằng bụi mù của bọn chúng là đến từ hạt giống và sự
vinh quang vàng óng của những cánh đồng mùa Hạ?
Khi chúng tưởng mình là kẻ Trí huệ Hiền minh thì những lời châm chọc ti
tiện, những chân lý bé nhỏ của chúng làm ta rùng mình ớn lạnh: Trí huệ
Hiền minh của bọn chúng thường mang mùi vị của đầm lầy hôi thối! Và
thực vậy, ta đã từng nghe tiếng ếch nhái kêu gào ỏm tỏi trong những lời lẽ
bọn chúng!
Bọn chúng rất khéo léo và có những ngón tay xảo diệu: sự đơn giản chân
chất của ta nào có đáng gì bên cạnh sự phức tạp của chúng! Những ngón
tay xảo diệu của bọn chúng muốn xuyên qua, đan kết, thêu dệt: chúng đan
những đôi tất dài cho tinh thần như thế đó!
Bọn chúng đúng là những chuyển động tuyệt hảo của quả lắc: miễn là
người ta để ý lên dây cót bọn chúng cho chắc! Lúc bấy giờ, chúng sẽ chỉ
giờ không nhầm lẫn và đồng thời phát ra một tiếng tích tắc đầy khiêm tốn.
Chúng làm việc, giống như những máy xay và những chày giã: chỉ cần vứt
hạt giống lúa mì vào đó! Chúng sẽ biết làm thế nào nghiền nát và biến nó
thành một thứ bụi trắng!
Những ngón tay đó canh chừng và nghi kỵ đối với những ngón tay xảo diệu
nhất. Sẵn óc đặt bày ra sự tinh quái nhỏ nhen, bọn chúng rình dò những kẻ
mang kiến thức khập khiễng, - bọn chúng rình dò như những con nhện.
Ta đã luôn nhìn thấy bọn chúng cẩn trọng chế hóa thuốc độc của mình; và
bao giờ bọn chúng cũng mang găng bằng thủy tinh để che các ngón tay khi
chế hóa.
Bọn chúng cũng biết chơi với những con xúc xắc gian lận; ta đã nhìn thấy
bọn chúng nồng nhiệt chơi đùa đến độ đổ cả mồ hôi.
Chúng ta xa lạ lẫn nhau và những đức hạnh của chúng còn làm ta kinh tởm