ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 255

sự hèn nhát.
Còn lại: luôn luôn là số đông người nhất, là những người bình thường,
những người vô tích sự, những kẻ thừa thãi. - Tất cả bọn đó đều hèn nhát!
Kẻ nào mang dòng máu của ta sẽ gặp trên đường mình đi những cuộc phiêu
lưu giống như những cuộc phiêu lưu ta đã sống qua: đến nỗi những bạn
đồng hành đầu tiên của hắn sẽ là những thây ma và những thằng hề.
Tuy vậy, cũng có những người bạn đồng hành thứ nhì, - bọn họ được gọi là
những tín đồ: một đám đông sống động, chan chứa tình yêu, tràn ngập điên
rồ, tràn đầy sự sùng kính trẻ con.
Kẻ nào mang dòng máu của ta giữa loài người thì không nên quyến luyến
với đám tín đồ này; bất luận kẻ nào biết rõ loài người yếu đuối phù du thì
đều không nên tin vào những mùa Xuân cùng những đồng cỏ muôn màu
đó.
Nếu đám tín đồ ấy có thể làm khác đi, thì chúng cũng sẽ muốn khác đi. Cái
nửa vời làm thương tổn cái tròn đầy, nguyên vẹn. Khi những chiếc lá úa
tàn, tại sao ta lại cất lời than vãn?
Hỡi Zarathustra, cứ để họ bước đi, cứ để họ rơi rụng, và đừng nên than vãn!
Tốt hơn, ngươi nên thổi qua bọn họ với tiếng xào xạc dịu êm của gió, -
- hãy thổi gió qua giữa những chiếc lá này, hỡi Zarathustra, sao cho tất cả
những gì đã úa tàn sẽ rơi rụng lìa xa ngươi mau hơn nữa!

2

“Chúng tôi đã lại trở thành những người kính tín” - những kẻ bội giáo thú
nhận như thế; nhiều kẻ trong bọn chúng còn quá hèn nhát nên chưa dám thú
nhận điều đó.
Ta nhìn thẳng vào mặt họ, - ta nói thẳng vào bộ mặt với đôi má đỏ bừng
của họ: “Các ngươi thuộc về hạng người lại chắp tay cầu nguyện!
Thế mà, cầu nguyện là một sự xấu hổ! Không phải xấu hổ đối với tất cả
mọi người, nhưng đối với ngươi, đối với ta và đối với kẻ nào có đôi chút ý
thức trong đầu. Đối với ngươi, cầu nguyện là một điều xấu hổ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.