ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 320

nàng, hỡi Thiên thu!
Bởi vì ta yêu nàng, hỡi Thiên thu!

4

Giá gì có khi nào ta nốc cạn một hơi chiếc bình sủi bọt trộn lẫn mọi sự!
Giá gì có khi nào tay ta trộn lẫn cái xa xôi diệu vợi với cái gần gũi cận kề,
lửa nóng với tinh thần; hoan lạc với thống khổ và sự tệ hại với sự tuyệt vời:
Giá gì chính ta là một trong những hạt muối cứu chuộc này, thứ muối làm
cho mọi sự pha trộn lẫn nhau trong chiếc bình trào bọt:
- bởi vì có một thứ muối nối liền Thiện với ác; và chính sự xấu ác vĩ đại
nhất cũng đáng dùng làm gia vị và làm cho trào bọt.
Ồ! Làm sao ta không nồng nàn khát khao vĩnh cửu, chiếc vòng của những
chiếc vòng - chiếc vòng của sự hồi quy?
Ta hãy còn chưa tìm thấy người đàn bà mà ta muốn cùng nàng sinh con,
nếu đó không phải là chính người đàn bà ta đang yêu dấu: bởi vì ta yêu
nàng, hỡi Thiên thu!
Bởi vì ta yêu nàng, hỡi Thiên thu!

5

Giá gì ta yêu biển cả và tất cả mọi cái gì giống với biển cả, nhất là khi biển
cả giận dữ chống lại ta:
Giá gì ta mang trong hồn niềm hoan lạc đầy âu lo, đẩy buồm ta về chốn xa
lạ, giá gì trong niềm hoan lạc của ta có nỗi hân hoan của kẻ vượt biển:
Giá gì sự nhẹ nhàng khinh khoái của ta mừng rỡ kêu thét lên: “Bờ bến đã
mất tăm rồi - dịp may cuối cùng của ta đã mất. Vô hạn đang sôi sục quanh
ta, thời gian và không gian lấp lánh tuyệt mù. Nào, lên đường thôi! Hỡi trái
tim già nua thân ái!”
Ồ! Làm sao ta lại không nồng nàn khát khao vĩnh cửu, nôn nao muốn với
tới chiếc vòng của những chiếc vòng - chiếc vòng của sự hồi quy?
Ta hãy còn chưa tìm thấy người đàn bà mà ta muốn cùng nàng sinh con,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.