ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 69

tôi điều ấy.
Khi đã ở trên đỉnh cao rồi, tôi luôn luôn thấy mình cô đơn hoang tịch.
Chẳng ai ngỏ lời cùng tôi, ngọn gió của cô đơn làm tôi run rẩy. Tôi đã tìm
kiếm điều gì trên những đỉnh cao heo hút?
Sự khinh bỉ cùng khát vọng của tôi đồng lớn mạnh; càng lên cao, tôi càng
đâm ra khinh bỉ những người đang leo lên. Họ muốn gì trên những đỉnh
cao?
Tôi hổ thẹn khôn cùng vì đã leo lên và vấp ngã như thế! Tôi cười nhạo
khôn xiết cái hơi thở hổn ha hổn hển của mình! Tôi căm thù thậm tệ những
kẻ đang cất cánh bay lên! Tôi mỏi mệt vô cùng trên những miền cao thăm
thẳm”.
Người thanh niên im tiếng. Zarathustra nhìn ngắm cái cây gần chỗ hai
người đang đứng, rồi hắn nói như thế này:
“Cái cây này đơn độc lẻ loi vươn cao trên núi; cây đã vượt bỏ loài người
cùng cầm thú.
Và giá như cái cây muốn lên tiếng, thời cũng chẳng ai có thể hiểu thấu: nó
quá to lớn cao đại dường kia!
Từ đây, cái cây chờ đợi và không ngớt chờ đợi, - nó chờ đợi điều gì? Cái
cây ở quá gần nơi trú ngụ của những tảng mây: ắt hẳn cây đang chờ đợi cú
sét đầu tiên giáng xuống?”
Khi nghe Zarathustra nói thế, người thanh niên hét lớn, vẻ hung tợn: “Phải
rồi, phải rồi, Zarathustra hỡi, ngài đã nói lên sự thật. Tôi đã khát khao sự
rơi ngã sa đọa của mình trong khi khát vọng những đỉnh cao, và ngài là cú
sét tôi đang chờ đợi! Hãy nhìn xem, tôi còn là gì nữa kể từ khi ngài xuất
hiện với đám thanh niên chúng tôi? Chính lòng ganh tị đã giết chết tôi”. -
Chàng thanh niên nói như thế rồi òa lên khóc nức nở đắng cay. Song
Zarathustra đã đưa tay ôm choàng thân thể chàng ta và dìu chàng sánh bước
cùng mình.
Khi hai người đã đi sát vào nhau như thế được một lúc thì Zarathustra bắt
đầu nói như sau:
“Lòng ta tơi tả vì ngươi. Còn hơn là những lời nói, đôi mắt nhìn của ngươi
bộc lộ rõ cho ta tất cả mối nguy hiểm ngươi đang trải qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.