ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 217

Friedrich Nietzsche

Zarathustra đã nói như thế

Trần Xuân Kiêm dịch và giới thiệu

PHẦN THỨ BA - 46 -

KẺ LANG THANG PHIÊU BẠT

“Các ngươi nhìn lên cao khi các ngươi khát vọng sự thăng tiến. Còn ta, ta
cúi nhìn xuống thấp bởi vì ta đã lên đến chốn cao vời mù tuyệt.
Ai trong các ngươi có thể cười ngất khi được nâng lên trên những đỉnh cao?

Kẻ nào đã leo lên những ngọn núi cao nhất đều bật cười vì tất cả những bi
kịch giả tạo hay có thực”.

Zarathustra, Về Đọc và Viết

KẺ LANG THANG PHIÊU BẠT

Đêm đã nửa khuya khi Zarathustra bắt đầu lên đường ở trên đỉnh núi cao
của hải đảo để sáng sớm hôm sau có thể sang đến bờ bên kia, đấy chính là
nơi hắn muốn cập bến. Ở đấy có một hải cảng thuận lợi mà những tàu bè
ngoại quốc thích buông neo; các tàu bè này chở những dân cư ở vùng đảo
Vĩnh Phúc muốn vượt biển. Thế nhưng, trong khi leo qua ngọn núi, dọc
đường tâm trí Zarathustra cứ nghĩ đến vô vàn những chuyến lữ hành cô đơn
mà hắn đã thực hiện trong thời thanh xuân. Và biết bao là quả núi, biết bao
là chỏm ngọn cùng chóp đỉnh hắn đã vượt qua.
Ta là một khách lữ hành phiêu bạt, một tay trèo núi, Zarathustra tự nhủ
lòng, ta không thích những đồng bằng và ta thấy rằng ta không thể bất động
một thời gian lâu được.
Bất kể số mệnh ta là gì, bất luận những cuộc phiêu lưu nào đang chờ đợi ta,
ta vẫn luôn luôn thấy đó là một cuộc lữ hành, một chuyến đăng sơn: rốt
cuộc thì mỗi người chỉ sống điều mà họ cưu mang sẵn trong tự thân.
Đã qua rồi những thời ta có thể phó mặc sự việc cho may rủi, và còn có gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.