ZAZIE TRONG TÀU ĐIỆN NGẦM - Trang 130

bình nước và một cái chai bảy lăm đựng xi-rô. Chị cẩn thận rót thứ dung
dịch ấy, một cách khá rộng rãi cho khách và chỉ một đốt tay cho mình.

— Tôi phải cảnh giác với tôi - Chị dịu dàng nói với một nụ cười rất đồng

lõa.

Rồi chị khuấy đều thứ giải khát ấy và chúm chím uống.
— Thế sao nào? - Marceline khẽ khàng hỏi.
— Thế này ạ… - Madeleine nói - Ông Gabriel gọi điện nói là ông ấy đem

con bé đến chỗ hộp đêm để xem tiết mục của ông ấy, cả hai chúng tôi luôn,
Charles với tôi để ăn mừng lễ đính hôn.

— Thế hóa ra là Charles à?
— Đằng nào cũng thế thì Charles cho xong. Anh ấy nghiêm chỉnh, mà lại

là chỗ quen biết.

Cả hai lại tiếp tục tủm tỉm cười với nhau.
— Bà Marceline, - Madeleine hỏi - bà bảo tôi nên mặc bộ cánh nào?
— Thì, - Marceline trả lời một cách dịu dàng - cho lễ đính hôn hợp nhất

vẫn là một bộ đồ màu trắng kem, điểm một chút gì đó của sự trong trắng
trinh bạch có ánh bạc.

— Cái khoản trắng trong trinh bạch thì bà hãy cho qua đi thôi - Madeleine

đáp.

— Nhưng người ta vẫn làm thế.
— Ngay cả trong một hộp đêm cho mấy chàng đồng cậu ấy à?
— Cái đó đâu có dính dáng gì đến việc này.
— Nhưng mà, nhưng mà, nhưng mà… Nếu tôi không có váy màu trắng

kem với chút gì trong trắng ánh bạc hay đơn giản là không có tới một bộ
“hai phòng có nhà tắm” với áo cánh, ngay cả dây đeo tất “có bếp riêng”
cũng không thì tôi làm thế nào đây? Hãy nói xem, hãy nói cho tôi xem, tôi
sẽ làm thế nào chứ?

[63]

Marceline cúi đầu, một cử chỉ biểu hiện rõ nhất của sự suy tính nghĩ ngợi.
— Vậy thì, - Chị nói dịu dàng - Vậy thì trong trường hợp này, tại sao cô

lại không mặc cái áo vét màu đỏ tía với cái váy xếp li màu xanh lá cây lẫn
màu vàng mà tôi đã nhìn thấy trong buổi khiêu vũ mười bốn tháng bảy nào
đó. - Bà để ý lần tôi mặc bộ đó à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.