ZAZIE TRONG TÀU ĐIỆN NGẦM - Trang 129

— Sao, - Turandot bảo - cậu không thấy tởm sao? Cậu lại tới một cái hộp

đêm dành cho tụi pê-đan để ăn mừng lễ đính hôn của cậu à? Nào, tôi hỏi lại
cậu đấy, cậu không thấy tởm à?

— Anh ba hoa, anh ba hoa, - Con Xanh-lá-cây nói - anh chỉ biết ba hoa.
— Các ông đừng có cãi nhau - Madeleine can - Tôi đi báo cho bà

Marceline và mặc đồ thật bảnh vào để anh Gaby của chúng ta được hãnh
diện.

Cô bay đi. Lên đến tầng hai, cô vợ chưa cưới mới tinh nhấn chuông. Một

cánh cửa được người ta nhấn chuông một cách đáng yêu như vậy thì không
thể làm gì khác hơn là sẽ mở ra. Và cánh cửa ấy mở ra thật.

— Chào cô Mado Bàn-chân-nhỏ - Marceline dịu dàng nói.
— Chuyện là thế này ạ… - Madeleine lấy lại hơi thở đã bị bỏ lại chút ít

trong những vòng vo của cầu thang.

— Hãy vào đây uống tạm một cốc xi-rô đã - Marceline dịu dàng ngắt lời.
— Nhưng tôi phải đi mặc quần áo.
— Tôi thấy cô có khỏa thân mấy đâu nhỉ - Marceline nói một cách dịu

dàng.

Medeleine đỏ mặt. Marceline dịu dàng bảo:
— Thế thì có cản trở gì đến cốc xi-rô đâu, phải không?
Phụ nữ với nhau mà…
— Dù sao thì…
— Cô có vẻ xúc động.
— Tôi vừa mới đính hôn xong. Nói thế là bà hiểu rồi.
— Cô không có mang chứ?
— Bây giờ thì chưa ạ.
— Vậy thì cô không thể từ chối tôi một cốc xi-rô.
— Sao mà bà nói năng hay thế.
— Tôi có làm gì để được thế đâu - Marceline dịu dàng trả lời và đưa mắt

nhìn xuống - Vào đây đi.

Madeleine lại lí nhí mấy câu cảm ơn lịch sự không ra đâu với đâu và đi

vào. Được nhiệt tình mời, cô ngồi xuống. Chị chủ nhà lấy ra hai cái cốc, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.