ZAZIE TRONG TÀU ĐIỆN NGẦM - Trang 134

— Đấy là cách duy nhất - Gridoux nói bằng một giọng hiểu biết.
— Cách duy nhất của cái zì?
— Của cái mà cô đã nói ấy (im lặng).
— Sự tồn tại chẳng khác nào một cơn đau bụng ỉa chảy ấy! - Madeleine

tiếp (thở dài).

— Làm gì đến nỗi… - Gridoux bảo - Làm gì đến nỗi!
— Anh ba hoa, anh ba hoa, - Con Xanh-lá-cây nói - anh chỉ biết ba hoa.
— Làm thế nào mà, - Gridoux nói - nó chẳng mấy khi chịu thay đĩa nhỉ,

cái anh chàng này.

— Ông ngụ ý rằng nó không giỏi đấy à? - Turandot ngoái cổ lại quát qua

vai mình.

Charles, vốn chưa bao giờ quan tâm đến con Xanh-lá-cây, nghiêng người

lại phía ông chủ của nó, hạ giọng nói vào tai anh ta:

— Hỏi xem vẫn còn muốn cưới chứ?
— Tôi phải hỏi ai câu ấy? Hỏi con Xanh-lá-cây à?
— Anh đừng có biến mình ngu hơn mấy thằng khác.
— Đùa tí cũng không được nữa hay sao? - Turandot nói, giọng đã dịu đi.
Và anh ta ngoái cổ lại hét:
— Mado Bàn-chân-nhỏ!
— Thì cô ấy đây - Madeleine đáp.
— Charles hỏi là cô vẫn còn muốn lấy cậu ấy làm chồng chứ?
— Vưỡn! - Madeleine trả lời với một giọng dứt khoát quả quyết.
Turandot quay lại phía Charles và hỏi anh:
— Cậu vẫn muốn lấy Mado Bàn-chân-nhỏ làm vợ chứ?
— Vưỡn! - Charles trả lời với một giọng dứt khoát quả quyết.
— Vậy thì, - Turandot nói bằng một giọng không kém phần quả quyết -

tôi tuyên bố hai người gắn bó với nhau bằng sự ràng buộc của cuộc hôn
nhân.

— A-men - Gridoux nói.
— Thật ngu ngốc - Madeleine tức giận - Đấy là một trò đùa ngu ngốc.
— Tại sao? - Turandot hỏi - Cô muốn hay cô không muốn nào? Phải rõ

ràng chứ. Phải thống nhất với nhau chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.