ZAZIE TRONG TÀU ĐIỆN NGẦM - Trang 59

— Mợ không thíc à?
— Có chứ. Mà này, cháu có chắc là cái lão kia sẽ không bảo gì vì cháu lấy

cái gói của lão ấy không?

— Nhưng cháu nhắc lại với mợ đây là của cháu. Lão ấy sẽ trố mắt ra khi

nhìn thấy cháu mặc cái quần này cho mà xem.

— Vì cháu có ý định mặc ra đấy trước khi lão đi khỏi à?
— Cháu muốn thế - Zazie nói - Cháu chẳng ở trong này để mà lên mốc

lên meo đâu.

Con bé đi dọc căn phòng, đến dán một bên tai vào cánh cửa. Nó nghe thấy

gã kia nói, ơ, không biết tôi để cái gói của tôi đâu nhỉ?

— Mợ Marceline này thì… - Zazie nói - Mợ qua mặt cháu hay mợ điếc

đặc đấy? Nghe thấy rất rõ những gì họ đang kể lể đấy chứ.

— Thế thì họ đang kể lể những gì nào?
Tạm thời cho qua việc phải đi sâu vào vấn đề mợ nó có khả năng bị điếc

hay không, Zazie lại dính chặt cái “vỏ sò” của nó vào tấm cửa gỗ. Gã nọ
đang nói thế này, ơ kìa, phải xem xem, tôi hy vọng là con bé không cuỗm cái
gói của tôi. Và Gabriel gợi ý, có khi ông không mang đến đây. Có chứ, gã
kia nói, nếu con nhóc mà lấy thì sẽ to chuyện đấy.

— Sao mà lão ca cẩm lắm thế! - Zazie nói.
— Lão ấy chưa đi à? - Marceline dịu dàng hỏi.
— Không - Zazie đáp - Và bây giờ lão ấy lại đang công kích cậu về mợ

đấy.

Nói cho cùng, gã kia nói, biết đâu chính chị nhà anh đã cuỗm cái gói của

tôi cũng nên. Có khi chị ấy cũng muốn bận quần blu-zin-zơ, chị vợ nhà anh
ấy. Cái ấy thì không, Gabriel bảo, dứt khoát là không. Làm sao anh biết
được? Gã đốp lại. Chị ấy nảy ra cái ý đấy vì lấy phải một anh chồng có kiểu
cách của người đồng tình luyến ái

[26]

.

— Người đồng tình luyến ái là gì hả mợ? - Zazie hỏi.
— Là một người đàn ông mặc quần blu-zin-zơ - Marceline dịu dàng nói.
— Mợ chỉ nói đùa - Zazie bảo.
— Gabriel nên cho lão ra khỏi cửa - Marceline nói một cách dịu dàng.
— Đấy là một ý kiến rất phong phú! - Zazie nói với chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.