0852 - Trang 136

Lỗ tai Lô Nhân nóng bừng, đứng dưới ánh mặt trời đầu hơi choáng váng.

Cô âm thầm cắn môi, đối với anh càng thêm sợ hãi, tức giận không nói nên
lời.

Người đàn ông này không chỉ thô lỗ và hung hãn, đôi khi còn vô sỉ

không biết xấu hổ. Thẳng thắn không biết chừng mực, cái gì cũng có thể
nói, lại càng không biết câu nào thật câu nào giả dối.

Lục Cường đi theo Lô Nhân ra ngoài: “Đi đâu?”

Lô Nhân cúi đầu, liếc mắt nhìn thấy bàn chân to bên cạnh đang mang đôi

giày bằng phẳng, không khỏi nghiêng đầu nhìn anh, mới phát hiện hôm nay
anh rất khác.

Anh mặc một bộ đồ giản dị, quần thể thao, chân quá dài, mắt cá chân lộ

cả bên ngoài. Những chiếc áo thun bạc màu cũng không còn, là một kiểu áo
thun chất liệu mềm mại cổ tròn, ôm lấy body hoàn hảo.

Mái tóc được cắt tỉa gọn gàng, nhìn qua rất khác lạ.

Lô Nhân chỉ liếc mắt một cái, nhanh chóng thu hồi tầm mắt.

Lục Cường hỏi: “Em đi đâu?”

“… Ăn cơm.”

Anh nói: “Khéo thật, cùng nhau đi đi, tối qua tôi vẫn chưa no.”

“……”

Hai người cùng nhau ăn sáng, chưa đến mười phút liền ăn xong rồi.

Lục Cường hỏi: “Về nhà?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.