0852 - Trang 179

“Mẹ nó, tôi vừa dạy cho nó một bài học, bây giờ còn đang quỳ ở phía

trong.”

Lục Cường cười nói: “Cũng không có gì, ông chủ Khưu, đừng nên nổi

giận.”

Khưu Thế Tổ rút hai điếu thuốc, ấn tàn thuốc vào gạt tàn nghiền nát:

“Cuộc gọi lần trước vội quá, vả lại Casino cũng vừa mới khai trương,
không có thời gian đi tìm cậu...” Ông ta dừng một chút: “Nửa năm chơi đủ
rồi, hiện giờ tôi đang cần người, huống chi sau này tiểu Chấn sẽ cai quản sự
nghiệp của tôi, cũng cần người hỗ trợ nó.”

Khưu Chấn ngồi bên cạnh, chen vào: “Anh Cường, trở về giúp em đi,

chúng ta đã ở cùng nhau nhiều năm, em lúc nào cũng tin tưởng anh.”

Lục Cường cúi đầu trầm mặc hồi lâu.

Khưu Thế Tổ nhìn Lục Cường, không lâu cau mày: “Cậu mang tiểu

Chấn đến Casino mới.” Dừng một chút: “... Bên kia tuyệt đối sạch sẽ. Nếu
muốn, nơi đó sau này sẽ do cậu quản lý, Trần Thắng chỉ phụ trách kinh
doanh.”

Lục Cường vỗ vỗ trán, vẫn không nói chuyện.

“Lục Cường.” Khưu Thế Tổ dựa lưng vào ghế, giọng trầm xuống: “Từ

lúc nào mà lại trở nên chần chừ như vậy, trước kia cậu quyết đoán lắm
mà?”

Lục Cường xoa xoa tay, vài giây sau mới ngẩng đầu: “Ông chủ Khưu,

ông còn nhớ đến tôi là tôi biết ơn ông nhiều lắm rồi, có điều tôi không còn
cách nào.”

“Lý do?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.