0852 - Trang 245

Cuối cùng cô quyết định chọn một chiếc xe màu trắng thương hiệu của

Đức, hộp số tự động, mười vạn.

Lô Nhân ngồi ở vị trí tay lái, bên trong xe tràn ngập mùi da mới, trong

lòng cô vẫn còn lo lắng và bất an.

Lục Cường nói: “Nếu chiếc xe này đứng tên anh, lập tức sẽ bị hoài

nghi.” Lại nghiêng đầu: “Xe vẫn là của anh, cho em mượn mở mang kiến
thức.”

Cô không phải con nít, anh muốn cô yên tâm nhận nên mới nói như vậy,

ậm ờ: “Hứ, không cần.”

Lục Cường nói: “Sau này em đi làm… cũng tiện hơn.”

Trong xe yên tĩnh vài giây, Lô Nhân cười to một tiếng.

Lục Cường dọa dẫm: “Cười cái gì.”

“… Không có gì.”

Anh đánh nhẹ vào đầu cô: “Lái đi.”

Bóng người ngoài cửa sổ xe thoắt ẩn thoắt hiện, anh nhìn thoáng qua

thấy rất quen mặt, cuối cùng vẫn không quan tâm.

Xe chạy trên quốc lộ, dần dần lẫn vào dòng xe nhộn nhịp.

Họ Trương mặc một bộ đồ comlê màu đen, túm chặt tay đồng nghiệp:

“Người khách vừa rồi là ai vậy?”

“A.”

“Tên gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.