0852 - Trang 325

Lô Nhân hắng giọng: "Em muốn hỏi anh một chuyện."

"Ừ."

Cô lại cắn môi, không đủ tự tin để hỏi. Gặp chuyện trốn tránh là phản

ứng bình thường, xúc động qua đi, lý trí sẽ tỉnh táo lại, dù sao thông qua kẻ
thứ ba thuật lại, thiệt giả khó phân biệt. Lúc đó cô bị hai chữ kia khiến cho
sợ hãi, sau khi đau lòng và tuyệt vọng cảm xúc bỗng chốc ùa về, không biết
làm thế nào duy nhất chỉ muốn rời đi.

Cô không ngừng đi, tìm một cái ghế ven đường ngồi bệt xuống, nhớ lại

sáu tháng giáp mặt cùng anh, mặc dù anh thô lỗ nhưng anh chưa bao giờ ép
buộc cô, xem ra tội danh kia là không hợp lý.

Nói cho cùng, cô không hoàn toàn tin tưởng anh, anh chưa từng cho cô

cảm giác an toàn, đêm đó anh say rượu bảo cô cho anh một cơ hội, vô luận
là chuyện gì, nhất định có uẩn khúc.

Ban đêm gió thổi rất to, quất thẳng vào mặt, Lô Nhân lục di động từ

trong túi, pin chẳng biết hết từ lúc nào.

Cô không có một xu trên người, trở về nhà toàn thân đã đông cứng.

***

Lô Nhân thất thần, cuối cùng vẫn nhìn chằm chằm anh: "Cảnh sát Đàm,

cô ta... nói anh phạm tội hiếp dâm."

"Em tin à?"

Lô Nhân chỉ hỏi: "Phải hay không?"

Lục Cường nói "Ừ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.