0852 - Trang 82

***

Bên ngoài tiểu khu dọn hàng rất sớm, giữa trưa là kinh doanh nhỏ, buổi

tối còn bán đồ ăn khuya. Ngoại trừ an toàn vệ sinh hoàn thực phẩm thì đây
được coi là cuộc sống tiện lợi, tiêu phí cũng rất thấp.

Ngày hôm qua Lô Nhân ngủ trễ, đến sáu giờ sáng liền tỉnh lại, cô vẫn

tích cực muốn thay đổi trạng thái cuộc sống, tâm huyết dâng trào mặc đồ
thể thao đi chạy bộ. Bình thường khuyết điểm là thiếu vận động, chạy được
vài phút liền thở gấp muốn té xỉu, hoãn hoãn, tính toán đi ra ngoài ăn điểm
tâm trước.

Cô tùy tiện tìm một quán nhỏ ngồi xuống, uống sữa đậu nành, ăn một

bánh quẩy. Vừa ăn đã nghe có người hỏi.

“Bên cạnh có ai không?”

Cô ngẩng đầu, không đợi trả lời, người nọ đã ngồi thẳng xuống. Anh gọi

xa xa: “Ông chủ, ba bánh quẩy, một ly sữa đậu nành, hai trứng gà.”

Ông chủ ‘ôi chao’ một tiếng, bảo chờ đợi.

Cái bàn này là bàn tròn rất lớn, đối diện còn có người đang ăn, vốn chiếc

bàn rất rộng, anh ngồi xuống bả vai đã chạm vào người cô.

Lô Nhân sửng sốt một lát, mỉm cười: “Anh cũng đến đây ăn sáng?”

Lục Cường cầm đũa lau chùi: “Tôi không biết chỗ nào bán ngon.”

“Kỳ thực quán nào cũng giống như nhau thôi.”

Lô Nhân dùng muỗng nhỏ múc bánh quẩy, Lục Cường nhìn qua: “Ăn ít

vậy?”

Cô cũng không ngẩng đầu, nhẹ nhàng ‘Ừ’ một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.