1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 102

“Năm ngoái đã có hai thanh niên…” Người đón tiếp thấp giọng kể chuyện
cho chú lái xe nghe. Nhưng ở đây cách Yading cũng không còn xa nữa,
chẳng lẽ lại bỏ cuộc như thế này?

“Có những nơi nếu được đến thăm trước khi chính thức trở thành khu du

lịch cũng rất hay đấy.” Cuối cùng Quý Thành Dương vẫn quyết định đưa cô
đi tiếp.

Quý Thành Dương ôm Kỷ Ức, cưỡi trên lưng ngựa men theo đường đi

bộ để tiếp tục tiến vào trong núi.

Chỉ có điều con đường đất mà người và ngựa phải đi qua kéo dài sâu vào

trong rừng, thậm chí họ còn phải đi ngang qua một vách núi cheo leo.

Cô dựa vào Quý Thành Dương, không dám nhìn xuống phong cảnh bên

ngoài vách núi, cả gương mặt và đầu đều được quấn kín trong khăn quàng,
chỉ để lộ ra đôi mắt và lắng nghe hướng dẫn viên thao thao bất tuyệt. Khi
nhìn thấy núi tuyết, cô không khỏi kinh ngạc bàng hoàng. Những rừng cây
rực rỡ sắc màu với sắc đỏ, sắc vàng đậm nét nổi bật giữa một rừng lá xanh.
Đưa mắt nhìn ra phía xa xa sẽ trông thấy những rặng núi tuyết sừng sững…

Dường như không một bóng người.

Khắp bốn bề xung quanh cũng chỉ có duy nhất một nhóm người là chính

họ mà thôi.

Họ dừng chân trên thảo nguyên, vậy mà lại trông thấy cầu vồng.

Cầu vồng này không giống với cầu vồng thường thấy ở thành phố, nó

vươn ngang qua chân trời, đẹp tuyệt vời.

Kỷ Ức bỗng nhớ ra đã có lần Quý Thành Dương dùng cốc nước trên bàn

tạo ra cầu vồng để an ủi cô. Còn bây giờ, cô đi cùng anh được nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.